Một tuần trôi qua.
Chloe không còn gặp lại người đàn ông đó nữa. Cô không nghĩ nhiều, cũng chẳng đi dạo giữa đêm khuya, quá khứ về người đàn ông ma mị dường như đã bị cô lãng quên sạch sẽ. Cô đang ngồi trong thư viện, đọc cuốn sách về kinh tế mà tuần trước ráo riết đi tìm. Hôm nay cô không mang trà nhài. Chloe tự nhiên lại thấy trà nhài luôn liên quan đến những điều đen đủi trong cuộc đời cô, từ đó cô không uống trà nhài. Con người cô đôi lúc khó hiểu như một đứa trẻ, không thích là không làm, làm tuỳ cảm hứng, không bận tâm đến kết quả.
Chloe linh cảm ai đó sắp đến. Và đúng vậy, Brian lại gần, bắt chuyện với cô. Chloe cười thầm tự đắc trong lòng, bao nhiêu năm trôi qua giác quan thứ 6 của cô đã giúp cô trong rất nhiều chuyện. Khi cô không tin vào nó cũng chính là khi cô tự đẩy mình vào tuyệt vọng. Chloe rời tầm mắt khỏi cuốn sách chuyển sang nhìn chiếc khăn lụa đen vừa được đặt lên bàn. Brian muốn mang khăn tay trả cho cô, kèm lời mời ăn tối tại nhà riêng để cảm ơn cô vì chiếc khăn tay. Chloe phút chốc muốn bật cười, đã đổ nước ướt sũng áo người ta, còn được người ta mời tới nhà riêng ăn tối. Loại đạo lí gì vậy? Nhưng cô cũng chẳng nghĩ nhiều, lập tức gật đầu. Cái gật đầu của cô như bình nước tưới lên vùng đất trồng hoa hi vọng của Brian. Anh phấn khởi rời khỏi thư viện, nói là về nhà chuẩn bị bữa tối cho cô.
Chloe thoáng nhìn chiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/black-rose-hoa-hong-den/1325917/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.