Ngay lập tức kết giới chịu liên tiếp những đợt tấn công điên cuồng, càng lúc càng mạnh và dồn dập hơn. Iris nhận ra bản thân đã phạm phải sai lầm chết người. Cả cơ thể cô bất giác run lên, lấy tay bịt tai lại. Inao ôm chặt Iris trong lòng ngăn cho cô bị hoảng loạn dù điều đó làm anh yếu đi. Thanh kiếm gần như bị nứt gãy. Chỉ cần thêm một chút nữa nó sẽ vỡ vụn thì bất ngờ những rung chấn dừng lại. Trả lại sự yên tĩnh rợn người ban đầu.
- Tôi xin lỗi. - Iris tự trách bản thân.
- Cô còn muốn hỏi gì không. Tôi sẽ trả lời.- Anh chỉ có thể làm duy nhất điều này cho cô. Trước khi cả hai đều bị giết.
- Tôi muốn...sống. Tôi muốn thoát khỏi đây. - Giọng cô run rẩy.
- Tôi xin lỗi.
- Ít nhất thì chúng ta cũng phải thử làm gì đó chứ? Tôi không muốn chỉ nằm và chờ đợi cái chết như thế này.
- Vô ích thôi. Tôi không thể chống lại những kẻ canh giữ.
- Ta đâu cần phải chiến đấu, chỉ cần tránh né chúng là được mà. - Ít nhất thì cô cũng phải đặt một hy vọng mong manh mặc cho nó là điều không tưởng.
- Nếu mọi chuyện đơn giản như thế thì phong ấn này đã bị phá từ lâu rồi.
- Tôi muốn gặp lại cha mẹ tôi. Anh cũng muốn gặp lại gia đình mình mà phải không? Dù là vô ích, dù là cũng sẽ chết tôi vẫn muốn thử.
- Gia đình sao?
Inao im lặng trầm ngâm một lúc, nhớ về những kỉ niệm về họ. Thật ít
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/black-dog-hac-khuyen/168759/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.