Câu hỏi của Inao đáng vào tâm trí Kuroyama một nỗi hoài nghi tồi tệ. Cậu bất giác run lên, trí óc lại không thể suy nghĩ được bất cứ điều gì, cứ như nó là một loại phản xạ của cơ thể ngăn cho cậu không bị nhấn chìm vào những điều khủng khiếp sắp diễn ra. Kuroyama vẫn luôn giữ trong ví bức ảnh khi cậu vẫn còn quấn tã ở trong vòng tay mẹ mình và người đàn ông cậu gọi là cha. Chỉ là dù nét mặt của bọn họ khi đó vẫn còn trẻ đó nhưng lại không hề mỉm cười. Đây cũng chính là bức ảnh duy nhất mà cậu chụp với họ, sau này khi có thêm Jiro và Momo cũng vậy. Kuroyama biết rằng cậu chỉ là con nuôi nên chẳng có gì khó hiểu khi cha mẹ chỉ cho cậu đứng ở bên ngoài. 
Đêm đó Inao không ngủ được vì những tiếng sụt sùi liên tục vang lên. Anh không quay qua nhìn Kuroyama thì cũng biết cậu ta đang khóc. Việc Inao ngủ ở ngoài ghế công viên không phải là ngày một ngày hai. Nhưng Kuroyama thì khác, cậu ta còn quá trẻ để bỏ nhà đi. Mười sáu tuổi có lẽ cũng vừa đến tuổi nổi loạn, và cũng chỉ vừa đến cái tuổi bắt đầu hình thành những suy nghĩ của người lớn. Nếu xét về khía cạnh con người hay về yêu quái thì tuổi nổi loạn của Inao đến khá muộn. 
Khi bầu trời bắt đầu hừng sáng, sương giá tụ lại dưới mặt đất làm cho nhiệt độ càng lạnh thêm. Kuroyama rùng mình mở đôi mắt sưng húp của mình ra, thật may là cậu vẫn còn thấy đường được một chút. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/black-dog-hac-khuyen/1671834/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.