Thời gian phỏng vấn với bên truyền thông có hơi dài một chút. Tiêu Chiến rảnh rỗi quá, ngồi loay hoay xếp đi xếp lại chỗ chai lọ trên bàn trang điểm, xếp hết khoảng nửa tiếng thì cuối cùng cửa cũng bị ai đó đẩy mở ra.
Nghe tiếng cửa, anh vội vội vàng đứng dậy, còn chưa kịp xoay người lại đã bị Vương Nhất Bác ôm ghì lấy từ phía sau.
Suýt nữa thì Tiêu Chiến bị hắn ôm đến ngã dúi dụi trên bàn. Khó khăn lắm anh mới đứng vững được, còn Vương Nhất Bác thì chỉ vùi đầu vào gáy anh mà chẳng nói lời nào.
"Sao thế? Gặp anh rồi không vui à?" Tiêu Chiến kéo Vương Nhất Bác để hắn ngẩng đầu lên. Người kia cả người đều là chống cự phản đối, buồn bực phiền lòng, "Anh lừa em, không vui."
Bàn tay Tiêu Chiến luồn vào giữa những lọn tóc mềm của hắn, mạnh tay vò rối chúng lên, "Không vui mà còn ôm à?"
Vương Nhất Bác im lặng một lát mới đáp, "Nhưng nhớ anh lắm."
Đột nhiên anh có cảm giác vành mắt mình hơi nóng lên, rưng rưng. Anh dịu dàng xoa đầu Vương Nhất Bác, "Thả ra nào, để anh nhìn một chút, xem bạn nhỏ Vương Nhất Bác nào."
Cuối cùng thì Vương Nhất Bác cũng chịu thả tay ra. Anh xoay người, đối mặt với hắn, tự nhiên lại chẳng biết phải nói sao. Rõ ràng trước đây họ đã từng có khoảng thời gian xa nhau lâu hơn thế này nữa, nhưng chẳng có cảm giác khó tả như lần gặp lại này.
Có lẽ bởi vì chuyến đi này anh đã thấy được nhiều chuyện trên đời hơn, thấy những bầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-toi-om-idol-di-ngu-roi/1185650/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.