Vương Nhất Bác nán lại nhà ước chừng một tuần.
Hôm đó hắn tiễn khách xong, gửi tin nhắn cho Tiêu Chiến, Tiêu Chiến chỉ nhắn lại hai chữ, ngủ ngon.
Ngày hôm sau, Vương Nhất Bác theo anh cả Vương Thanh Lâm đến công ty, hắn đã tới chi nhánh phía tây nam được gần một năm, anh cả bên này càng ngày càng vững, ba Vương thoải mái hơn rất nhiều. Hai đứa con trai tuổi trẻ tài cao, con gái út mới vừa đỗ đại học, đúng là thời điểm yên ấm động lòng người, hết thảy đều thuận lợi, tâm tình của hai vị đại nhân vô cùng tốt, ba Vương cũng có ý tứ dần dần lui về sau, lớn tuổi rồi, không bằng dành thời gian cùng mẹ Vương đi du lịch đây đó, sau này sợ thể lực không đủ.
Không phải chưa từng đi khắp trời nam đất bắc bao giờ, ba Vương đi công tác, thường xuyên dẫn theo mẹ Vương, nhưng vẫn là đi công tác, không thể thoải mái du ngoạn, khác biệt quá lớn.
Vương Nhất Bác cùng Vương Thanh Lâm cảm tình rất tốt, chẳng bao giờ tranh giành nhau cái gì. Ba đã vất vả gầy dựng được lãnh thổ cơ nghiệp, có thể tiếp tục mở rộng phát triển, cũng là lý tưởng chung của hai anh em. Kịch bản "Anh em tranh quyền đoạt lợi" hay là "Nháo tung trời đất cũng không muốn về nhà kế thừa gia nghiệp" trong phim truyền hình đều không có đất diễn ở nhà bọn họ. Cha mẹ nhân từ con cái hiếu thảo, xứng danh gia đình hoàn mỹ.
"Chỗ em bên kia thế nào rồi? Bao giờ mới có thể trao quyền lại cho phó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-one-inch-closer/234135/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.