Vương Nhất Bác tới rất nhanh, còn mang theo đồ ăn.
Hắn mặc quần áo đi làm, trên người còn mùi khói thuốc nhàn nhạt, vị giác cùng khứu giác của Tiêu Chiến có chút nghẹt, vẫn có thể ngửi được mùi thuốc lá khô ráo, ho khan vài cái.
Vương Nhất Bác tự ngửi người mình, lùi lại mấy bước duy trì khoảng cách với anh, đem thức ăn bày lên bàn.
"Chiều nay có cuộc họp hơi lâu, bị khói thuốc ám vào." Vương Nhất Bác nhanh chóng đem áo khoác cởi ra, "Em về nhờ dì làm cơm, chưa kịp thay quần áo, có thể mặc của anh không?"
"Em mặc đi, áo khoác của em ở trong tủ ấy."
Vương Nhất Bác không có ý này, hắn từ tủ quần áo lấy ra một bộ mặc ở nhà của Tiêu Chiến, đi vào tắm rửa.
Chờ hắn ra ngoài, Tiêu Chiến vẫn ngồi chờ bên bàn ăn.
Xem bộ dạng của Vương Nhất Bác, hôm nay hắn không tính về rồi.
Tiêu Chiến chống tay lên bàn, chờ Vương Nhất Bác lấy thức ăn từ lò vi sóng ra. Lúc gọi điện cho Vương Nhất Bác, anh đã lập tức muốn, hôm nay được ôm hắn ngủ.
Thức ăn đều rất nhạt, dì hầm thịt với tảo đỏ, Tiêu Chiến uống liền hai chén, vị giác không bình thường, chỉ nếm ra chút vị chua của quả luộc.
Tiêu Chiến ôm thảm nằm lên sofa, bên ngoài trời đổ mưa, tí tách tí tách từng hạt, sợ anh lạnh, Vương Nhất Bác đóng hết cửa sổ lại. Uống thuốc xong, mê man muốn ngủ.
"Lên giường rồi ngủ?" Vương Nhất Bác hỏi anh.
Anh nằm im không nhúc nhích, hai tay giơ qua đầu, vươn đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-one-inch-closer/234133/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.