Thể lực của người trẻ tuổi khiến Tiêu Chiến có chút chịu đựng không nổi, lại là buổi sáng thứ bảy, anh lười biếng làm ổ trong chăn, nhớ tới đêm qua, Vương Nhất Bác làm anh đến khí lực phát ra âm thanh cũng bay biến đi hết.
Không phải không thoải mái, mà là thoải mái quá, thân thể mới bị dọa sợ, thắt lưng đau, phía sau bị sử dụng quá độ, sưng lên, hơi khó chịu.
Nếu không phải sức vóc không bằng hắn, Tiêu Chiến cũng muốn để Vương Nhất Bác nếm trải loại cảm giác này.
Tiêu Chiến nằm úp sấp, vùi mặt xuống gối, mơ mơ màng màng nghĩ, đàn ông đều muốn làm chuyện này sao? Hình như anh cũng rất thích mà? Lại không phải chuyện gì quá khó tiếp nhận.
Vì sao khi đó, anh lại không được? Anh nhắm mắt, nước mắt chảy ra được cái gối bên dưới hút đi.
Chạng vạng, Vương Nhất Bác chở Tiêu Chiến đi tìm cửa hàng nhỏ mà anh nhắc đến.
Tiêu Chiến đối với công việc cụ thể của Vương Nhất Bác tựa hồ không quá hứng thú, cũng không hỏi Vương Nhất Bác tại sao lại ở nhà chú.
"Dân bản xứ cũng không tìm thấy?" Vương Nhất Bác cười anh. Định vị không được, chẳng biết còn mở không.
Tiêu Chiến đột nhiên nổi ý xấu, muốn đến fly restaurant* ở bên ngoài trường trung học, nhưng đi hai vòng vẫn chưa tìm được.
*苍蝇馆 dịch thô là tiệm ăn ruồi, dùng để chỉ một số nhà hàng nhỏ ở Tứ Xuyên không được trang trí đẹp mắt nhưng có vị rất ngon. Ở Thành Đô, nó dùng để chỉ những nhà hàng có giá cả thấp và không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-one-inch-closer/234128/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.