"Anh Nhất Bác, em muốn uống sữa...", Tiêu Chiến nghịch điện thoại, ngẩng đầu nói với Vương Nhất Bác.
Giống như phát hiện ra châu lục mới, "Sao nay chủ động vậy?"
Quơ quơ màn hình điện thoại, Vương Nhất Bác thấy màn hình điện thoại Tiêu Chiến đang dừng ở trang Baidu.
"Ha, em rõ ràng là bị ép trưởng thành ha, mỗi lần anh kêu em uống sữa em đều rất miễn cưỡng, bác sĩ vừa nói, Baidu vừa nói, lập tức ngoan ngoãn nghe lời.", ngón trỏ Vương Nhất Bác khều cái mũi cao của Tiêu Chiến.
Tiêu Chiến không trả lời, đôi mắt vô tội nhìn anh, giống như chú chó con bị ăn hiếp, nhìn rất tội nghiệp.
"Được rồi, anh đi rót, uống hết một ly nha.", chịu không nỗi ánh mắt của cậu, Vương Nhất Bác nhấc bước đi vào nhà bếp.
"Cảm ơn...", Tiêu Chiến ở phía sau ngọt ngào cất giọng, "Sao anh Hạo Hiên và Kế Dương vẫn chưa đến ta..."
"Chắc cũng sắp đến rồi.", Vương Nhất Bác trong nhà bếp trả lời.
Quả nhiên, liền thấy Tống Kế Dương vui vẻ ôm một trái dưa hấu to hồ hởi đi vào.
"Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến.", Tiêu Chiến vui vẻ đứng dậy, muốn đi qua đón lấy trái dưa hấu to mà cậu nhớ nhung lâu nay.
"Đừng đừng đừng, cậu đừng cầm, cái này siêu nặng.", Tống Kế Dương vội né ra, đem dưa hấu vào nhà bếp để, "Tổng giám đốc Vương, hôm nay làm phiền rồi."
"Không sao, hôm nay cậu tới Chiến Chiến rất vui.", Vương Nhất Bác sẵn tiện rót cho bọn họ nước ép, kêu Tống Kế Dương qua sofa ngồi, chú Trần nhanh chóng tiến vào xử lý trái dưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-nhip-dap-con-tim/3900636/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.