Một bóng người xuất hiện trước mặt Vương Nhất Bác, dáng vẻ lo lắng nhìn Vương Nhất Bác, khi thế hùng hổ chạy qua.
"Nhất Bác, từ chiều hôm qua đến giờ anh bắt đầu không trả lời tin nhắn của em, bị gì vậy?", Lý Ngọc Khiết dáng vẻ xinh đẹp, đáng yêu nói.
"Không có gì, xảy ra chút chuyện thôi.", Vương Nhất Bác đỡ Tiêu Chiến ngồi xuống đàng hoàng, nói với Tiêu Chiến: "Chân đừng cử động lung tung, có muốn ăn trái cây không?"
Tiêu Chiến lắc đầu.
"Tiêu Chiến, sao cậu lại ở đây?", Lý Ngọc Khiết không phải là chưa nghe qua, mấy tin tức bàn tán trong công ty không phải cô không biết, nhưng tận mắt thấy Tiêu Chiến ở đây, cũng khiến cô khá kinh ngạc.
"Tôi...", Tiêu Chiến muốn mở miệng giải thích một chút gì đó, nhưng suy nghĩ lại, sao mình phải giải thích chứ!
"Em ấy vẫn luôn ở đây.", Vương Nhất Bác không nhìn cô, đắp lên chân Tiêu Chiến một cái mền bông nhỏ, đây là cái mền trước đây ông nội mua cho Tiêu Chiến, con nít hay thích mấy thứ xanh xanh đỏ đỏ, trên mền có hình SpongeBob nhe răng ra cười.
"Em lo cho anh lắm, nên mới đến đây xem, thật ngại quá, không có báo trước.", Lý Ngọc Khiết khép nép nói, hai tay bắt chéo nhau buông xuống phía trước, dáng vẻ e ngại.
"Không sao, bây giờ xem xong rồi, về đi.", Vương Nhất Bác đứng dậy, đi về phía nhà bếp, mặc dù Tiêu Chiến không muốn ăn trái cây, nhưng Vương Nhất Bác vẫn đi lấy một ít, trước bữa ăn chú Trần có nói với anh, Tiêu Chiến kén ăn, rất ít khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-nhip-dap-con-tim/3900620/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.