"Anh Nhất Bác?", Tiêu Chiến thắc mắc, Vương Nhất Bác sao lại đưa cậu đến phòng của anh ấy ngủ chứ? "Tôi lo cho, ngủ đi, cậu đang bị thương.", Vương Nhất Bác cẩn thận đặt người lên giường, "Cậu muốn ngủ một lúc không?"
Đồng hồ chỉ bốn giờ, chiều nay hai người bọn họ loay hoay mất cả buổi, vừa lo lắng vừa sợ hãi, bây giờ mới thả lỏng, quả thật có hơi mệt mỏi.
"Dạ...", Tiêu Chiến ngoan ngoãn chui vào mền, mặc dù đã lâu không về biệt thự ở, nhưng trên giường vẫn toàn là mùi của Vương Nhất Bác.
Vương Nhất Bác cũng nằm xuống theo, thật kỳ lạ, hôm nay chỉ muốn ở bên cạnh Tiêu Chiến, thấy cậu bạn nhỏ ngạc nhiên nhìn mình, miệng Vương Nhất Bác bất giác cong lên, ôm cậu kéo vào lòng.
"Anh, anh Nhất Bác...", Tiêu Chiến vừa mừng vừa lo.
"Ngủ đi..."
"Anh Nhất Bác...anh sao vậy?", Tiêu Chiến có chút nghi ngờ Vương Nhất Bác có phải lúc hai người bọn họ nhảy khỏi xe đã bị đập trúng đầu, sao có vẻ không giống Vương Nhất Bác lạnh lùng lúc trước nha.
"Không sao, ngủ đi, ngủ dậy thì ăn chút gì...", Vương Nhất Bác đổi tư thế thoải mái, nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng Tiêu Chiến, "Cậu ốm quá..."
"Ồ...", vốn dĩ rất mệt nhưng có Vương Nhất Bác nằm kế bên cậu lại thấy tỉnh táo hơn, cái quỷ gì vậy nè.
Qua một lúc lâu, Tiêu Chiến vẫn không ngủ được, hơi khẽ động đậy, Vương Nhất Bác nhàn nhạt hỏi, "Không ngủ được sao?"
"Dạ...", Tiêu Chiến chu miệng, anh cám dỗ người như vậy, ai mà ngủ được chứ...
"Không mệt sao?", Vương Nhất Bác quay đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-nhip-dap-con-tim/3900617/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.