"Tiêu Chiến, cậu tránh ra đi, mỗi ngày đều đi theo tôi, có phiền không hả?", Vương Nhất Bác 11 tuổi bày ra bộ mặt ghét bỏ nhìn Tiêu Chiến người nhỏ hơn mình 4 tuổi, một bé con bệnh tất ốm yếu, không thể chạy, không thể nhảy, không có chút thú vị nào hết.
"Anh Nhất Bác...", Tiêu Chiến ôm một con thỏ con trong tay, tủi thân nhìn theo bóng dáng cool ngầu của Vương Nhất Bác.
"Ê, Tiêu Chiến, cậu đừng có tùy tiện động vào sách của tôi, có nghe không, hôm qua cậu lấy cái gì rồi, sách mỹ thuật của tôi tìm không thấy rồi, có phải cậu lấy không!", Vương Nhất Bác trừng mắt với Tiêu Chiến, sư tử nhỏ nổi giận quả thật có chút đáng sợ.
"Không phải em, em chỉ là thích, xem có chút xíu...", trong đầu cố gắng nhớ lại, cậu đúng là thích vẽ vời, vì vậy có xem một chút sách mỹ thuật của anh ấy, sao lại không tìm thấy chứ, "Hôm qua chị Giang Dĩnh cũng có cầm qua..."
"Cậu ngon quá ha, giờ còn biết trốn tránh trách nhiệm nữa, Giang Dĩnh cũng không phải là cậu, cô ấy sao lại tùy tiện lấy sách của tôi được! Cậu đứng dậy cho tôi! Đi qua bên kia đứng, tôi sẽ nói ông nội trị cậu một trận ra trò!", Vương Nhất Bác kéo Tiêu Chiến dậy đẩy về phía vách tường.
"Không phải em thật mà...", Tiêu Chiến nước mắt giàn giụa, cậu có giải thích thế nào, hình như Vương Nhất Bác cũng không tin, anh ấy hình như trước giờ đêu không tin.
"Tôi không cần biết!", là cậu chủ nhỏ vốn được mọi người cung phụng chăm lo, lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-nhip-dap-con-tim/3900603/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.