Trong nhà tắm, hơi nóng bốc lên mờ mịt, nước từ trong bồn tắm tràn ra xối xả, bắn tóe lên những bong bóng nước màu cầu vồng rồi nhanh chóng vỡ tan. Những lời Vương Nhất Bác nói ra không mang theo quá nhiều cảm xúc, chỉ bình tĩnh, nhẹ nhàng mà nói, giống như hơi nước đang bao phủ đầy xung quanh vậy, nước thì ẩm ướt, trơn trượt, ấm áp, êm dịu khẽ bao bọc lấy trái tim luôn lo sợ cùng bất an nhiều ngày của Tiêu Chiến.
Anh tự nhận mình không phải dạng người yếu đuối, mẹ anh bệnh nặng nhiều năm như thế, điều kiện gia đình không được coi là giàu có, sự sụp đổ tinh thần của ba anh cũng không phải là do ba anh yếu đuối, tất cả mọi tâm tình anh đều chôn sâu vào trong lòng, đeo lên người một cái mặt nạ "sống lâu thế rồi có gì mà chưa từng trải qua" đối diện với mọi thứ. Tất cả sự thanh cao, kiêu ngạo, cùng sự nhạy cảm, tự ti đè ép lên khiến anh mệt mỏi khôn cùng, nhưng trước giờ anh cũng chưa từng dừng lại mà cẩn thận xem xét nó.
Nhưng lại bị con người này nhìn thấu hết tất cả.
Anh nghĩ đến nụ hôn ấm áp, nhẹ nhàng mà tràn đầy tình ý ở trong nhà bếp, cũng nhớ tới bản thân mình đã ôm theo tâm trạng gì đi đến nhà bếp rồi làm tất cả vì người đàn ông này, lúc đó anh mới hiểu nụ hôn đó, câu nói đó, "không muốn làm nữa, thì nói với em" có nghĩa là gì.
Trái tim mềm mại khẽ chùng xuống một chút.
Tiêu Chiến bỗng xoay người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-ngan-chen-khong-say/363936/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.