Vương Nhất Bác quay sang nhìn Lạc Bùi, lại quay ra cúi đầu chào với những người khách đang cười đến vui vẻ kia, sau đó lấy bộ đàm trong tay người bảo vệ đang đứng cạnh thang máy tầng 2, "An Nhiên, lên đây tiếp khách."
Lạc Bùi nhìn cậu.
Vương Nhất Bác chỉ cười, "Một lúc sau em lại lên."
Nói xong, không đợi Lạc Bùi phản ứng lại liền đi thẳng đến quầy bar, cậu đứng trước mặt Tề Vận gõ gõ lên mặt bàn, "Mic toàn quyền."
Tề Vận lấy một cái micro từ trong ngăn tủ dưới quầy bar đưa sang.
Lúc này Tiêu Chiến đang ở sân khấu hát sang đoạn điệp khúc của bài hát, Vương Nhất Bác cầm lấy mic nhưng chỉ dựa vào quầy bar nhìn về phía sân khấu, chờ đến tận khi anh hát xong, đoạn nhạc dạo giữa bài vang lên.
Giọng nói của Vương Nhất Bác truyền đến tai nghe, "Lạc Bùi đưa khách đến, em phải đi tiếp, nếu anh hát mệt rồi thì đến chỗ Tề Vận ngồi nhé, cậu ấy sẽ chăm sóc anh."
Tiêu Chiến nghe thấy, ngẩng đầu lên nhìn về phía người đàn ông đang nhàn nhã dựa vào quầy bar ở đằng xa kia. Trước giờ, giọng nói vang lên trong tai nghe cũng chỉ có giọng Tề Vận mà thôi. Vương Nhất Bác đặc biệt muốn nói với anh những lời này, tuy rằng cái tên Lạc Bùi mỗi lần nghe thấy vẫn khiến anh có chút không vui, nhưng đôi mắt vẫn không thể giấu nổi nụ cười.
Vương Nhất Bác nhìn người đang ngồi lặng lẽ dưới ánh đèn vàng ấm trên sân khấu, khi nhạc dạo vừa dứt, lại bổ sung thêm, "Nếu anh muốn về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-ngan-chen-khong-say/363933/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.