Lúc Tiêu Chiến tỉnh lại cảm giác cánh tay mình giống như bị cái gì đè lên, quay đầu phát hiện khuôn mặt bình yên của Vương Nhất Bác khi ngủ. Hắn tựa như mơ thấy mộng đẹp, khóe miệng cong một độ cong hoàn hảo
Hơi nâng đầu, phát hiện tay hắn nắm tay mình thật chặt. Mặt Tiêu Chiến nhất thời đỏ ửng nhưng anh không rút tay, tiếp tục nhắm mắt.
Dường như bị lây từ Vương Nhất Bác, khóe miệng Tiêu Chiến cũng không nhịn được hơi nhếch lên, nhưng lại không nhìn thấy Vương Nhất Bác ở bên kia cười cực kì rõ ràng.
Thật ra Vương Nhất Bác dậy khá sớm, cũng có thể nói hắn dậy rất nhiều lần rồi. Ban đêm có nhiều lần hắn mở mắt tỉnh lại, thấy Tiêu Chiến ngủ bên cạnh mình liền không nhịn được nhổm dậy ngắm nhìn rất lâu.
Rõ ràng là sợ tối, lần này trong một căn phòng không bật đèn và không có âm thanh, hắn lại không cảm thấy sợ hãi hay cảm thấy không quen, thậm chí còn cảm nhận được mình ngủ an ổn hơn trước.
Điều này khiến cho Vương Nhất Bác sinh lòng dũng cảm, cảm thấy mặc dù con đường phía trước khó khăn trùng trùng, nhưng chỉ cần Tiêu Chiến nguyện ý tiếp nhận, hắn chắc chắn sẽ đánh đổi tất cả những gì mình có để đi cùng Tiêu Chiến trong tương lai.
Đánh vỡ không khí an nhàn chính là một tiếng chuông điện thoại kéo dài. Vương Nhất Bác không nhịn được mắng ầm ĩ trong lòng, tức giận tiếp điện thoại: "Chuyện gì?"
"Nhất Bác, sáng nay tạm thời đã sắp xếp một ngoại cảnh để chụp hình. Cậu... bây giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-nam-hai/221199/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.