Tối hôm đó, Tiêu Chiến chạy trốn như bay về trường với mái tóc hãy còn ướt. Một người ngày thường đanh đá, tùy ý như anh, ở trước mặt Vương Nhất Bác nói sợ liền sợ. Tiêu Chiến ngồi trong kí túc xá, vừa ghi chép video y khoa, vừa suy nghĩ sao bản thân không tìm cách ở lại qua đêm chứ? Biết đâu mối quan hệ của hai người sẽ có tiến triển sau đêm nay.
Loại chuyện này, hay nói đúng hơn là loại chiêu trò này anh đã sớm gặp qua, thuận nước đẩy thuyền là loại ít hao tâm tổn sức nhất. Thế nhưng, cả Tiêu Chiến và Vương Nhất Bác đều cố tình giữ chút khoảng cách khi thân mật với đối phương.
Tiêu Chiến lắc đầu, cố gắng thoát khỏi những suy nghĩ linh tinh, tập trung vào màn hình lần nữa. Số ghi chép dày cộp trên bàn đã sắp dùng hết, những cuốn sổ ghi chú mới đã được chuẩn bị sẵn sàng. Trong sổ có những phân loại, chỉnh sửa, suy luận của riêng anh, đồng thời anh còn sử dụng các giấy ghi chú khác màu để đánh dấu từng phần trong sách, thuận tiện cho việc tìm kiếm, đọc và ôn lại kiến thức sau này. Học tập đối với anh là chuyện cả đời, sẽ không tạo thành gánh nặng và áp lực.
Về điểm này, Tiêu Chiến lại khá thích hợp để trở thành bác sĩ.
====//====
Ngày mà kì nghỉ hè cuối cùng của đại học đến, các cảnh sát tương lai đã bắt đầu đem một số hành lý về nhà. Khi đó, mỗi người đều mang trong mình hoài bão muốn truyền giáo chính nghĩa cho thế giới, như thể kết thúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-mot-doi-tram-me/229669/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.