Khi Tết Trung thu đến gần, thời tiết lạnh lên rất nhiều, mọi người mặc thêm áo khoác dày khi ra khỏi nhà vào sáng sớm và chiều tối. Sắp đến giờ tan làm của ca trực ban ngày, Tiêu Chiến kiểm tra lại khu nội trú của khoa bỏng một lần nữa, dự định xong việc sẽ đến khoa sản nơi thai phụ hôm nọ nhập viện.
Anh muốn xem thử Vương Nhất Bác có ở đó hay không. Bác sĩ Tiêu tìm không được cảnh sát Vương của anh ấy mất rồi.
"Tiêu, bác sĩ Tiêu, ngài tới rồi."
Bà lão ngồi bên cạnh giường thấy Tiêu Chiến bước vào vội run rẩy đứng lên.
"Chào bà, bà đừng dùng kính ngữ gọi cháu nữa ạ, cháu nhận không nổi đâu."
Tiêu Chiến vội đưa tay đỡ bà cụ, vỗ nhẹ sau lưng bà để trấn an, sau đó xem ghi chép bệnh án treo bên cạnh.
Nữ bệnh nhân chỉ mới 28 tuổi, khi đang nấu ăn tại nhà thì bình gas bất ngờ phát nổ, không tránh kịp nên bị phỏng nặng tập trung ở mặt, tay chân và vùng bụng. Khi nhập viện, khuôn mặt cô đã gần như biến dạng, nhưng từ đầu đến cuối vẫn luôn im lặng. Cho đến giờ cũng không thấy xuất hiện tâm trạng bất ổn mà bệnh nhân bị phỏng thường có. Không có đau đớn kêu khóc, chỉ mở to mắt nhìn trần nhà.
Từ khi nữ bệnh nhân nhập viện, các y bác sĩ chưa từng gặp chồng cô. Trong khoảng thời gian này, người bên nhà chồng ngược lại có đến vài lần, ngoại trừ đưa cho bà cụ mấy nghìn tệ, cũng chỉ bắt lấy Tiêu Chiến hỏi có thể cắt giảm một số
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-mot-doi-tram-me/1033227/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.