"Sau này, tôi mới hiểu rằng tình yêu của Vương Nhất Bác tựa như quả táo treo trên cây. Tôi đã từng rất cố gắng nhón chân để hái được nó. Nhưng tất cả đều vô ích.
Tôi cho rằng anh ấy sẽ không yêu bất kì ai. Cho đến khi tôi chính mắt nhìn thấy quả táo kia tự rơi xuống lòng bàn tay của người mà anh ấy đã chọn."
________________________________________________________
Tôi biết đến cái tên Tiêu Chiến từ rất sớm, trước khi tôi gặp anh lần đầu tiên, trước cả khi tôi và Vương Nhất Bác chia tay.
Thôi Nhiễm, Vương Nhất Bác và tôi là du học sinh cùng khóa. Chúng tôi quen biết nhau ở một bữa tiệc giao lưu của du học sinh Trung Quốc. Nói chính xác hơn, là tôi đơn phương biết Vương Nhất Bác trước.
Vương Nhất Bác rất đẹp trai. Cả buổi tiệc, tôi chỉ nhớ được mỗi cái tên tưởng như giản đơn nhưng không hề đơn giản này, cùng khuôn mặt phương đông không quá điển hình.
Mấy người du học sinh chúng tôi đều chọn thời gian để tụ tập khi không có lớp vào cuối tuần. Mặc dù tính cách Vương Nhất Bác rất lạnh lùng nhưng lần nào cũng tham gia, ngồi trong góc uống rượu, hầu như đều giữ nét mặt người sống chớ đến gần. Các nữ sinh động tâm thậm chí còn lấy anh ấy ra đánh cược, xem ai có thể hái xuống đóa hoa cao lãnh này.
Tôi không phải người đầu tiên ra tay, cũng chẳng phải người cuối cùng.
Tôi chơi lắc xí ngầu với Thôi Nhiễm ở quán bar, cậu ta thua nên phải đáp ứng tôi một điều kiện. Tôi nói muốn cậu ta giúp lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-minh-hon-am-luyen/775402/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.