*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thế mà, ngươi ở trong ác mộng gặp gỡ ta.
-
Tiêu Chiến ý thức lờ mờ tỉnh dậy, máu nhơ khô trên khoé miệng, mắt cá chân hoàn toàn không còn cảm giác.
Y lại mơ thấy Tiêu Minh Viễn, ngoài Tiêu Minh Viễn, còn có mẫu thân, tổ mẫu, còn có Tiêu Vi.
Tiêu Chiến bứt cỏ khô trên chiếu, ngón tay run rẩy, bện thành con bướm nhỏ trông hơi biến dạng. Từ nhỏ đến lớn, y đã bện cho Tiêu Vi rất nhiều con bướm nhỏ, Tiêu Vi chưa bao giờ cười nhạo tay nghề lóng ngóng của y, một lần cũng không, Tiêu Vi cầm bướm nhỏ trên tay dường như trở thành nữ tử xinh đẹp khoan khoái nhất thế gian, cười đến lúm đồng tiền ngọt quánh, căng cổ họng hét lên với Tiêu Chiến: "Ca ca thật đẹp."
Loại hạnh phúc chân thật đó, e rằng so với ăn món ngỗng xuân rán trắng của Thuỷ Nguyệt Lâu ở kinh thành còn vui vẻ hơn.
Chẳng qua đây chỉ là suy đoán của Tiêu Chiến mà thôi, Tiêu Vi cũng không có cơ hội tự mình nếm qua món ngỗng xuân rán trắng mà nàng ngày đêm nhớ mong nữa.
Tiêu Chiến nhìn con bướm cỏ, đáy mắt đỏ tươi.
Muội muội của y, vừa mới tròn mười bảy tuổi, búi tóc rủ xuống, Tiêu Vi cười lên sẽ có hai má lúm, đã chết trên đường bọn họ hồi kinh, bị mã phỉ một đao chém vào lưng, cuối cùng bị một lưỡi kiếm sắc bén đâm xuyên ngực.
Ngoài Tiêu Vi, còn có phụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-khach-quy/1013763/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.