Bạn biết cái gì là si tâm vọng tưởng không?
Cậu sớm đã biết.
Khi Vương Nhất Bác buông Tiêu Chiến ra, cậu che lấy mắt anh. Cậu không muốn, cũng không dám nhìn ánh mắt không dám tin của người đã cùng cậu sống nương tựa lẫn nhau mấy năm nay.
Tiêu Chiến đối với cậu tốt đến mức nào, người khác không biết, cậu thì biết rõ. Cậu không dám truy hỏi Tiêu Chiến vì cớ gì đối tốt với cậu như vậy, cũng không dám hỏi anh rốt cuộc vì cái gì nguyện ý mang cậu về nhà. Dù là yêu ai yêu cả đường đi lối về, cậu cũng không có tư cách mang dù chỉ một chút oán hận đối với Tiêu Chiến. Cậu nợ anh quá nhiều, lại bị chính dục vọng và sự ghen tuông của mình dẫn đi quá xa.
Sau một nụ hôn này.
Cả hai đều không thể trở về như trước.
Người bị che mắt, trên môi có một vết thương nhỏ, lộ rõ màu máu, quá im ắng, không nói một lời. Vương Nhất Bác lại thấy trong lòng bàn tay mình đôi mi rung động cùng nước mắt ướt át ấm áp của anh.
Không biết qua bao lâu, người mở miệng trước vẫn là ca ca, ngữ khí của anh vẫn rất nhẹ nhàng, chỉ là lộ chút xa cách giấu trong câu từ: "Tiểu Bo, chúng ta... Chúng ta đổi chỗ ở đi, dọn ra nhà có hai phòng... Em sẽ có phòng riêng của mình."
Vương Nhất Bác nghe được lời này vậy mà lại hơi buồn cười, cậu quả thực có thể nhìn ra Tiêu Chiến trải qua một trận kinh hãi nghiêm trọng, cảm xúc dao động, bức thiết muốn chạy trốn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-hien-gia-chi-ai/227640/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.