Một mùa hè này đi qua, binh hoang mã loạn.
Vương Nhất Bác với Tiêu Chiến lại phải chuyển nhà.
Hai trường đại học điện ảnh tốt nhất, một ở phía nam, một ở phía bắc. Cái ở phía Bắc ngay gần nhà, Lão Vương thi không đậu, may mà đỗ cái phía Nam.
Kết quả này vẫn là nhờ thần ngủ bỏ cả ngủ, bổ túc kiến thức cho cậu.
Lão Vương mất một đoạn thời gian bỏ bê học hành đúng năm cuối, làm Tiêu Chiến gấp không chịu được, đích thân ra trận giảng bài của Lão Vương, giảng đến khi Vương Nhấc Bác cũng phải bật cười.
Hai đứa ngốc...
Ca ca xấu hổ giang hai tay tự ôm lấy đùi, anh ra trường đi làm nhiều năm, ưu tú như vậy, nhưng mà kiến thúc phổ thông đã quên hết ráo rồi... thực sự là không được rồi...
Người này giảng không được bài liền ném nồi, cầm sách đẩy đi: "Bệnh thiểu năng trí tuệ phải chăng có thể lây, tại sao anh cứ thấy càng ở với em anh càng ngốc?"
Vương Nhất Bác cười, ghé vào bàn xem ca ca đang nhìn bài thi, biểu tình hết sức phong phú, miệng lẩm nhẩm: "Đúng vậy, anh bị thiểu năng trí tuệ cũng tại em, có khả năng hôn nhiều quá thật sự bị lây..."
Tiêu Chiến mặt đỏ tía tai giơ tay làm động tác bịt mồm cậu: "Đại ca, bớt lái xe, học tiếp đi."
Bảo học thêm liền học thêm, Vương Nhất Bác thật sự khêu đèn học đến mức Tiêu Chiến đang đêm ngủ cũng không yên, sau 12 giờ cứ năm phút lại thò đầu dậy xem, nhẹ giọng đứng sau lưng như oan hồn thúc giục: "Ngủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-hien-gia-chi-ai/1051028/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.