Ngụy Anh mở cửa phòng bước vào trước, Lam Phong đi liền sau cậu. Vào bên trong Ngụy Anh ngồi khoanh chân lên giường, cười nói.
- Thật may quá, cuối cùng thì Hoài Ân đã đồng ý sinh con rồi. Lúc cậu ấy đồng ý ly hôn em đã lo đến toát mồ hôi.
Lam Phong ngồi xuống bên cạnh cậu.
- Vất vả cho phu nhân đêm không ngủ ngon giấc rồi. Tối nay anh sẽ ôm cho em ngủ.
Ngụy Anh nhìn anh, đôi mắt trong veo lấp lánh.
- Bình thường không phải anh vẫn ôm em ngủ đó sao?
Lam Phong vuốt má cậu.
- Ừm, anh đã quen ôm em như vậy rồi.
Ngụy Anh đưa tay gác qua vai anh.
- Mà em đang thấy lạ một việc.
Lam Phong nhìn cậu.
- Việc gì?
Ngụy Anh.
- Tại sao A Uyển và A Nhiên lại biết Hoài Ân đang có em bé? Anh nói mau, có phải anh tiết lộ không?
Lam Phong gật đầu.
- Ừm.
Ngụy Anh cười.
- Không ngờ Lam Phong anh cũng biết buôn chuyện nha.
Lam Phong.
- Có trẻ con tác động thì hiệu quả tốt hơn rất nhiều.
Ngụy Anh gật gù.
- Vậy ra lúc đó anh biết Hoài Ân đứng ở cầu thang nên cố tình nói vậy phải không?
Lam Phong vuốt nhẹ chóp mũi cậu.
- Không phải là phu nhân cũng thế sao?
Ngụy Anh cười hì hì, mắt tít lại.
- Em nhìn qua tấm kính ở khung ảnh lớn thấy Hoài Ân đứng ở đó nên mới kích động A Uyển và A Nhiên, không ngờ có tác dụng.
Lam Phong.
- Không hổ là Lam phu nhân.
Ngụy Anh lại bắt chước giọng của anh.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-gap-em-chinh-la-duyen-phan/1753396/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.