Sau bữa tối, Lam Hải bảo Lam Phong, Ngụy Anh và Giang Hoài Ân tới phòng khách, anh có chuyện muốn nói.
Người làm mang trà ra, Lam Hải ra hiệu để quản gia bảo mọi người lui hết ra ngoài. Anh nhấp một ngụm trà rồi điềm tĩnh nói.
- Anh gọi các em ra đây là có chuyện quan trọng muốn thương lượng. Anh biết, lúc trước khi kết hôn anh đã hứa với A Ân là không ép buộc em ấy làm điều gì mà em ấy không thích, vậy nên việc A Ân muốn bỏ đứa con này anh cũng đành tôn trọng ý nguyện của em ấy dù anh rất đau lòng.
Lam Hải nhìn Ngụy Anh.
- A Anh, anh xin lỗi, anh có lỗi với Giang gia khi đưa ra quyết định khó khăn này, nhưng anh không còn cách nào khác.
Ngụy Anh nghe Lam Hải nói mà chẳng hiểu mô tê gì, cậu nhìn Lam Phong rồi nhìn Lam Hải.
- Anh hai, có chuyện gì thế ạ?
Lam Hải nhìn Giang Hoài Ân.
- A Ân, cảm ơn em thời gian qua đã luôn dành tình yêu cho anh, anh sẽ ghi nhớ khoảnh khắc đẹp nhất của chúng ta. Và...anh xin lỗi vì không thể ở bên em chăm sóc cho em cả đời được nữa.
Giang Hoài Ân nghe anh nói thì mơ hồ.
- Lam Hải, anh nói gì thế? Ý anh như vậy là sao?
Lam Hải ngưng vài giây rồi quả quyết nhìn trực diện cậu.
- A Ân, chúng ta...ly hôn đi.
Ngụy Anh tròn mắt.
- Cái gì? Ly hôn?
Giang Hoài Ân cũng ngỡ ngàng.
- Anh nói gì cơ? Ly hôn ư? Tại sao? Tại vì em không đồng ý sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-gap-em-chinh-la-duyen-phan/1753390/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.