Lam Phong kéo cậu ra, nhìn vào đôi mắt đầy mong đợi của cậu, anh nén tiếng thở dài.
- Em có biết khi nhìn em đau đớn tim anh đau thế nào không? Anh rất sợ em sẽ bỏ lại anh một mình cô đơn suốt quãng đường còn lại. Con thì có thể có đứa này đứa kia nhưng Ngụy Anh thì chỉ có duy nhất một, anh không thể sống mà không có em.
Ngụy Anh nhìn anh, mắt đen lấp lánh.
- Em biết, với em anh cũng là duy nhất, trên đời không thể tìm được một Lam Phong thứ hai. Nhưng em tin lần này sẽ không có chuyện gì xảy ra cả, anh hãy tiếp sức cho em, hãy cùng em tận hưởng hạnh phúc này.
Lam Phong gật đầu.
- Thôi được, việc này anh sẽ chỉ chiều em nốt lần này thôi, sẽ không bao giờ có lần nữa.
Ngụy Anh cười.
- Em hứa, chỉ lần này nữa thôi.
Cậu đưa tay ôm cổ anh, chủ động nhón chân lên hôn anh. Rất nhanh Lam Phong ôm cậu vào lòng hôn mải miết, Ngụy Anh còn chưa kịp định thần đã thấy mình nằm lên giường lúc nào. Hai cơ thể dán chặt vào nhau, trao cho nhau từng lời yêu thương và những động chạm êm ái nhất.
Chẳng bao lâu Ngụy Anh lại nhận được tin vui, lần này thể trạng của cậu lại khác hẳn với lần trước, cậu ăn uống ngon miệng hơn, không nghén ngẩm gì. Lam Phong thấy vậy cũng yên tâm phần nào, nhưng để đảm bảo an toàn cho cậu, anh không để cậu đến công ty mà chỉ làm việc ở nhà. Mỗi ngày từ lúc cậu tỉnh dậy cho đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-gap-em-chinh-la-duyen-phan/1753381/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.