Ngụy Anh mỗi ngày đều thấy người mệt mỏi, ăn uống chẳng được là bao. Lam Phong mỗi ngày đi làm, thỉnh thoảng lại gặp gỡ Lina. Anh và cậu chuyện trò đều ở mức bình thường, công việc đôi lúc có dây dưa. Cho đến một ngày, Ngụy Anh vừa gửi bản thiết kế cho Nhiếp Minh xong, cậu vươn vai một cái, cả người mỏi ê ẩm. Ngụy Anh đặt tay lên bụng xoa nhẹ, mỉm cười rồi đứng dậy đi xuống phòng khách.
Lam Hải bước vào nhìn thấy cậu thì cười, Ngụy Anh cũng cười chào đáp lại.
- Anh hai về rồi ạ?
Lam Hải.
- Ừ, hôm nay anh xong việc nên về sớm chút.
Ngụy Anh tới ghế ngồi, bảo người mang nước ra cho Lam Hải rồi lại nhìn anh nói.
- Đúng là hiếm khi em thấy anh hai về sớm nha, hôm nay không phải tiểu tử Hoài Ân lại giận gì anh đấy chứ?
Lam Hải cười khổ.
- Em thật hiểu tình cảnh của bọn anh.
Lam Hải đưa tay nhận cốc nước từ Ngụy Anh rồi nói tiếp.
- Trưa nay anh cầu hôn với A Ân mà em ấy từ chối.
Ngụy Anh ngạc nhiên.
- Từ chối ư? Tại sao ạ?
Lam Hải gật đầu, cười có chút méo mó.
- A Ân bảo khi nào A Phong nhớ lại thì mới chấp nhận lời cầu hôn của anh.
Ngụy Anh thầm than khổ.
- Sao có thể như thế chứ?
Lam Hải vò đầu.
- Em nói xem như vậy có phải là vô lý quá không? Tình trạng của A Phong cứ như này thì biết làm sao?
Ngụy Anh.
- Anh hai đừng lo, tính của A Ân nóng nảy như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-gap-em-chinh-la-duyen-phan/1753338/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.