Ngụy Anh vừa bước vào nhà thì gặp Cố Hạo, anh nhìn cậu, nét mặt có gì đó không thoải mái. Ngụy Anh lên tiếng.
- Cố Hạo, có chuyện gì à?
Cố Hạo.
- Cậu lên phòng đi, nhị thiếu gia đang chờ trên đó.
Ngụy Anh nhìn Cố Hạo trong lòng thắc mắc, chiều nay anh không đón cậu mà đi về trước, Cố Hạo nhắn tin bảo cậu chủ động bắt taxi về. Cậu về đến nhà thì lại như thế này. Ngụy Anh uể oải đi lên phòng, quản gia Cố nhìn theo hỏi con trai.
- Có chuyện gì thế con?
Cố Hạo.
- Con cũng không biết nữa, có vẻ nhị thiếu gia rất tức giận.
Quản gia Cố thở dài, cái nhà này không biết khi nào mới sóng yên biển lặng?
Ngụy Anh đẩy cửa vào phòng, Lam Phong đang đứng khoanh tay bên cửa kính, mắt hướng ra ngoài. Cậu lại gần ôm anh từ phía sau.
- Em về rồi.
Lam Phong gỡ tay cậu ra, quay người lại, mặt lạnh băng, đôi mắt nâu hơi tối.
- Sáng nay em đã đi đâu?
Ngụy Anh chột dạ, sao tự dưng anh lại hỏi vậy? Cậu nhìn anh đáp.
- Thì em đi làm.
Lam Phong nắm cổ tay cậu.
- Có đúng em đi làm không?
Ngụy Anh khẽ nhăn mặt.
- Lam Phong.
Lam Phong chìa mấy tấm ảnh trong tay ra.
- Vậy em nói cho anh biết người trong ảnh có phải là em không?
Ngụy Anh cố rút tay ra khỏi tay anh, cầm lấy ảnh xem. Trong ảnh là cậu đang đi vào khoa sản của bệnh viện, một ảnh khác cậu đang dìu một cô gái trẻ mang bầu từ khoa sản đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-gap-em-chinh-la-duyen-phan/1753323/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.