Lam Phong bước lại gần Ngụy Anh, cậu thấy bóng người trải dài trên mặt đất thì nhìn lên, anh đang cúi nhìn cậu. Ngụy Anh lúng túng cúi mặt lấy tay gạt đi giọt nước mắt còn đọng trên mi. Lam Phong sững lại, nâng cằm cậu lên.
- Có chuyện gì với em phải không?
Ngụy Anh lắc đầu, cố nặn ra nụ cười.
- Không có chuyện gì đâu, em bị bụi rơi vào mắt thôi.
Lam Phong ngồi xuống trước mặt cậu, ôm thỏ nhỏ trong lòng cậu đặt xuống thảm cỏ rồi nắm tay cậu.
- Ngụy Anh, em nhìn vào anh này, nói cho anh biết đã có chuyện gì được không?
Ngụy Anh nhìn anh, cố nén uất nghẹn trong lòng.
- Anh...anh có thể tiếp nhận Dương Hoa Yến không?
Lam Phong tròn mắt.
- Em đang nói gì vậy hả?
Ngụy Anh.
- Em đã nghĩ kỹ rồi, Lam gia phải có người kế thừa. Anh hai thì không thể cưới Dương Hoa Yến, em không muốn Hoài Ân phải đau khổ.
Lam Phong.
- Vậy nên em muốn hy sinh anh sao? Em muốn anh cưới thêm Dương Hoa Yến ư? Tại sao em lại có suy nghĩ đó chứ? Em không cần anh thì cũng không thể đẩy anh đi như thế được.
Ngụy Anh cố kiềm chế không để nước mắt rơi ra, tay nắm lấy tay anh.
- Không phải là em không cần anh, nhưng em không thể ích kỷ chỉ nghĩ cho mình được. Lam Phong, hãy nghe lời em được không, em...
Lam Phong rút tay ra khỏi tay cậu.
- Anh không đồng ý, cũng không hiểu sao em lại có suy nghĩ điên rồ đó, anh không thể chấp nhận đề nghị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-gap-em-chinh-la-duyen-phan/1753308/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.