Lam Phong ký nốt chỗ giấy tờ mà thư ký đưa để còn đến công ty Ngụy Anh đón cậu. Cửa bên ngoài có tiếng "cốc..cốc", Lam Phong nói vọng ra.
- Vào đi.
Ngụy Anh đẩy cửa vào, nhìn thấy anh thì cười tươi.
- Lam Phong.
Lam Phong nhìn lên, trông thấy cậu mặt ngẩn ra, anh đứng dậy, còn chưa kịp phản ứng gì thì cậu đã lao đến nhào vào lòng anh ôm.
- May quá anh còn ở đây.
Lam Phong bất ngờ nhưng vẫn kịp ôm chặt lấy cậu.
- Ngụy Anh.
Ngụy Anh vùi đầu vào vai anh, hít lấy mùi đàn hương mát lạnh tỏa ra trên người anh, hài lòng nói.
- Trên đường đến đây em cứ sợ anh đi rồi.
Lam Phong kéo cậu ra, nhìn vào khuôn mặt thân thương ấy.
- Anh cũng đang định đi đón em, sao đến mà không điện trước cho anh?
Ngụy Anh cười.
- Em muốn dành bất ngờ cho anh mà.
Lam Phong cười tươi, kéo cậu ôm lại vào lòng.
- Anh quả thực rất bất ngờ.
Rồi cúi hôn nhẹ lên tóc cậu. Hai người đang hạnh phúc ngập tràn thì nghe có tiếng "E hèm" gần đó. Ngụy Anh giật mình quay ra, Cố Hạo và một nữ nhân viên đang đứng cách đó không xa. Ngụy Anh đỏ bừng mặt vội nhích ra khỏi vòng tay anh, lúc chạy vào cậu chỉ mải nhìn đến anh mà không để ý trong phòng còn có người khác. Ngụy Anh xấu hổ lấy tay ôm mặt. Nữ nhân viên đó chính là thư ký Tần, cô che miệng cười khúc khích, còn Cố Hạo thì phải nén không dám cười. Cố Hạo nhìn thư ký Tần giới thiệu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-gap-em-chinh-la-duyen-phan/1753306/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.