Lam Phong cau mày, mắt tối sầm, anh bước đến giường cài khuy áo lại cho cậu rồi xốc người lên lưng cõng đi ra, mắt như chứa đạn nhìn Trịnh Linh Kiều.
- Cô báo cảnh sát được rồi đấy.
Xong mặt không cảm xúc cõng cậu ra khỏi nhà, Nhiếp Minh thấy thế vơ vội áo khoác, ba lô với giầy của Ngụy Anh đi nhanh theo Lam Phong. Trước khi đi anh nhìn Trịnh Linh Kiều nhả ra một câu.
- Ngu xuẩn.
Xuống dưới sảnh chung cư, Nhiếp Minh đưa đồ của Ngụy Anh cho Cố Hạo.
- Cũng muộn rồi, các em về đi, anh bắt taxi được rồi, chăm sóc cậu ấy nhé.
Lam Phong gật đầu rồi đặt Ngụy Anh vào xe, Cố Hạo nhanh chân vòng sang bên kia phụ anh đỡ cậu ngồi yên vị trong xe rồi quay ra chào Nhiếp Minh.
Lam Phong để Ngụy Anh dựa vào người mình, tay giữ vai cậu, mắt nhìn gương mặt đang đỏ gay của cậu. Ngụy Anh như thấy mùi hương quen thuộc thì nhướng đôi mắt lờ đờ lên.
- Lam Phong đến rồi.
Lam Phong.
- Ừm.
Ngụy Anh lại gục đầu xuống vai anh ngủ tiếp. Lam Phong nhìn bộ dạng của cậu lẩm bẩm.
- Em xem về nhà phải phạt thế nào đây?
Chẳng biết Ngụy Anh nghe hiểu không mà nhoẻn miệng cười một cái rồi lại thở ra đều đều.
Về đến nhà, Lam Phong bế Ngụy Anh lên trên phòng, thay quần áo cho cậu rồi lấy nước ấm lau mặt, lau tay cho cậu. Cố Hạo mang lên cốc trà giải rượu, Lam Phong đỡ Ngụy Anh ngồi lên, nâng cốc để cậu uống hết rồi mới đặt cậu nằm xuống. Tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-gap-em-chinh-la-duyen-phan/1753304/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.