Lam Phong kéo cậu lại gần, Ngụy Anh vùng ra mà không được, vòng tay rắn chắc của anh ôm chặt lấy cậu.
- Em có thể nghi ngờ bất kì điều gì nhưng tuyệt đối không được nghi ngờ tình cảm của anh. Anh đã yêu em thì sẽ không để người khác vào mắt. Vì vậy đừng suy nghĩ gì cả.
Ngụy Anh vẫn chưa nguôi sự khó chịu.
- Nhưng em thấy cô ta rất thân mật với anh.
Lam Phong.
- Cha Dương Hoa Yến chơi thân với cha anh nên từ nhỏ đã hay đưa cô ấy đến Lam gia chơi vì vậy Dương Hoa Yến mới tự nhiên như thế.
Ngụy Anh hậm hực.
- Vậy ra lần nào gặp anh cô ta cũng ôm anh như thế à?
Lam Phong vội kéo cậu ra, lắc đầu.
- Không, đây là lần đầu tiên.
Ngụy Anh lườm anh một cái sắc hơn dao.
- Thật không?
Lam Phong cười.
- Thật, anh bị bất ngờ nên chuyện này mới xảy ra, lần sau sẽ cẩn thận hơn.
Nói rồi anh nâng cằm cậu lên, nhìn vào đôi môi đỏ hồng của cậu.
- Thỏ con này không ngờ ghen lại đáng sợ đến thế.
Ngụy Anh.
- Ai thèm ghen chứ, em chẳng...ưm...
Lam Phong nhanh chóng chiếm hữu môi cậu không cho cậu nói nữa, Ngụy Anh bị hôn thì chỉ có thể ôm chặt lấy anh để đứng được vững.
Ngụy Anh vào tới phòng ăn, quản gia Châu đang cùng người làm sắp đồ ra bàn, cậu đến phụ một tay. Quản gia Châu thấy vậy liền nói.
- Tiểu thiếu gia ngồi đi, việc này để mọi người làm được rồi.
Ngụy Anh cười.
- Không sao, con làm cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-gap-em-chinh-la-duyen-phan/1753297/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.