Xe đi một quãng đường dài thì đến dọc bờ biển, thêm một đoạn đường ngắn nữa rẽ vào một con đường lớn, hai bên rợp bóng cây xanh, gió biển thổi rì rào. Xe dừng trước một chiếc cổng lớn, người bên trong chạy ra mở cổng để Tiểu Thất lái xe vào trong sân.
Lam Phong đi sang mở cửa xe cho Ngụy Anh, cậu bước xuống, trước mặt là một căn biệt thự sang trọng, tuy không lớn như ở Vân Thâm Bất Tri Xứ nhưng nhìn cũng đủ biết bên trong sẽ như thế nào.
Tiểu Thất gọi người trong nhà ra mang hành lý của hai vị thiếu gia lên trên phòng, còn mình thì đánh xe gọn vào hầm.
Ngụy Anh theo chân Lam Phong đi vào bên trong, quả đúng là biệt thự của tài phiệt, đồ đạc trong nhà đều sáng bóng, đắt giá. Người làm không nhiều như ở Vân Thâm nhưng ít nhất cũng phải có đến bốn người. Họ thấy Lam Phong và Ngụy Anh thì đều cung kính chào.
- Nhị thiếu gia, nhị phu nhân.
Ngụy Anh khóc không ra nước mắt, bọn họ chắc lại bị Tiểu Thất tiêm nhiễm rồi. Lam Phong thấy Ngụy Anh đỏ mặt nhưng lờ đi vì vốn dĩ anh cũng thích nghe như vậy. Một người phụ nữ tầm 50 tuổi ăn mặc lịch sự bước từ phòng ăn ra, nhìn hai người cung kính.
- Nhị thiếu gia, nhị phu nhân đã đến rồi, hai người lên phòng nghỉ ngơi một lúc rồi xuống ăn cơm.
Lam Phong nhìn người phụ nữ đó mỉm cười.
- Thím Châu, lâu không gặp thím, nhìn thím khỏe hơn đợt trước rồi.
Xong anh quay ra giới thiệu với cậu.
- Đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-gap-em-chinh-la-duyen-phan/1753294/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.