Mỗi ngày Lam Phong và Ngụy Anh ở bên nhau đều vui vẻ như vậy, anh nhận ra cuộc sống của mình từ khi có cậu đã tô điểm thêm rất nhiều màu sắc. Bọn họ thậm chí còn chưa từng to tiếng vì anh luôn yêu chiều cậu, và ngược lại cậu cũng rất nhường nhịn anh.
Lam Phong đến công ty Sao Sáng đón Ngụy Anh, gặp Nhiếp Minh dưới sảnh.
- Anh Nhiếp Minh, lâu rồi không gặp.
Nhiếp Minh cười tươi.
- Đúng vậy, sắp đến Tết nên công việc nhiều, bọn anh lu bu quá. Ngụy Anh ra ngoài chụp ảnh chưa về, lên phòng anh uống nước ngồi đợi đi.
Lam Phong "Vâng" rồi quay ra bảo Cố Hạo ngồi chờ, sau đó đi theo Nhiếp Minh lên phòng anh.
Lam Phong nhận tách trà từ tay nhân viên công ty, anh nhìn Nhiếp Minh.
- Dạo này Ngụy Anh hôm nào cũng làm việc tới khuya.
Nhiếp Minh cười.
- Xót vợ phải không?. Ngôn Tình Hay
Lam Phong không nói mà chỉ mỉm cười, đúng là anh rất xót, Ngụy Anh bữa cơm thì ăn vội vàng xong lại làm việc miệt mài, trái cây hay sữa anh cứ đưa tới miệng thì mới ăn, mặt cắm vào laptop, có hôm còn ngủ gật bên bàn làm việc, thịt cũng ngót đi không ít. Nhiếp Minh uống một ngụm trà rồi từ tốn nói.
- Ngụy Anh là một người chăm chỉ, thông minh, lại có trách nhiệm, cậu ấy làm với anh hơn hai năm nay nhưng chưa từng khiến anh thất vọng. Cuối năm bao giờ công việc cũng nhiều để kịp tiến độ nên nhiều khi phải làm tăng ca. Em thông cảm cho bọn anh nhé, qua năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-gap-em-chinh-la-duyen-phan/1753277/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.