Trịnh Khải Tinh và Kim Lân ngồi yên lặng quan sát từ nãy giờ, trên mặt không giấu được sự ngạc nhiên tột độ, một Lam Phong dịu dàng như vậy trước giờ họ chưa từng thấy qua. Đúng là bạn của họ đã thay đổi thật rồi, họ đều hiếu kỳ không biết Ngụy Anh kia là yêu nghiệt phương nào lại có thể biến một kẻ mặt liệt băng sương thành một người đủ ôn nhu, dịu dàng như thế?
Lam Phong nắm tay Ngụy Anh đi vào bên trong thì Ngụy Anh phát hiện ra trên ghế phòng khách có hai người đang ngồi, cậu nhận ra đó là bạn của Lam Phong. Ngụy Anh hơi cúi đầu chào.
- Chào hai anh.
Trịnh Khải Tinh đứng dậy.
- Chào cậu, lâu không gặp.
Ngụy Anh.
- Vâng.
Kim Lân cũng đứng lên.
- Nay bọn tôi đến đây ăn chực, hy vọng không làm phiền gia đình chứ?
Ngụy Anh cười.
- Người đến là khách quý, Lam gia cái gì không có chứ cơm thì luôn sẵn sàng ạ, hai anh cứ tự nhiên.
Lam Phong quay ra giục cậu.
- Mau lên phòng thay đồ thôi.
Ngụy Anh nhìn anh.
- Anh ở đây ngồi chơi với bạn đi, em tự lên được rồi.
Lam Phong.
- Hai cậu ấy tự nhiên lắm, em không cần phải ngại đâu.
Nói rồi anh quay ra nhìn bạn.
- Các cậu cứ tự nhiên nhé, tôi lên phòng một chút.
Anh nói xong liền kéo cậu tới cầu thang, Ngụy Anh chỉ kịp cúi đầu.
- Tôi xin phép.
Rồi bước nhanh theo anh. Kim Lân nhìn quản gia Cố.
- Bác Cố, bác nói xem chuyện này xảy ra khi nào thế?
Quản gia Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-gap-em-chinh-la-duyen-phan/1753262/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.