Buổi chiều, trên đường về nhà, Cố Hạo vừa lái xe vừa nhìn qua gương.
- Thiếu gia, mai là thứ 7, cậu có định đưa tiểu thiếu gia về lại mặt không?
Lam Phong nhìn ra bên ngoài ô tô.
- Cậu bảo quản gia Cố chuẩn bị lễ lại mặt cho tôi, chiều mai đi.
Cố Hạo mỉm cười.
- Vâng.
Lam Phong không nói thêm gì nữa. Xe vào đến sân, Cố Hạo nhanh chóng bước xuống chạy sang mở cửa cho anh. Lam Phong vào nhà, quản gia Cố từ bên trong đi ra.
- Nhị thiếu gia đã về.
Lam Phong.
- Vâng.
Nói xong anh đi thẳng lên lầu, vào phòng, bên trong yên tĩnh. Lam Phong bỏ áo vest ra, ngồi xuống ghế sopha, thấy trên bàn là laptop và điện thoại của Ngụy Anh. Điện thoại để đây chứng tỏ người vẫn ở nhà, Lam Phong nghĩ thế rồi đứng dậy đi ra tủ để lấy quần áo định đi tắm. Mắt vô tình tia vào góc phòng, chỗ đó trống trơn, không thấy vali của cậu, lại nghĩ cậu ta dám để đồ vào tủ của anh. Lam Phong mở tủ, không có gì khác ngoài quần áo của anh vẫn được treo ngăn nắp. Lam Phong hơi lạ nhưng cũng không thắc mắc nữa, anh lấy bộ quần áo mặc nhà rồi đi vào phòng tắm. Ngụy Anh bước vào phòng đúng lúc Lam Phong tắm xong đi ra. Cậu nhìn anh, nói.
- Anh về rồi.
Lam Phong.
- Ừm.
Người hỏi và người đáp chỉ dừng ở đó, cả hai lại im lặng. Ngụy Anh vừa cùng người làm dọn dẹp căn phòng trên lầu ba nên người cảm thấy có chút bụi bặm khó chịu, cậu bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-gap-em-chinh-la-duyen-phan/160445/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.