Lúc Nhất Bác bước vào phát hiện Tiêu Chiến đã dậy. Y ngồi bên giường, ánh mắt bình tĩnh nhìn hắn tiến lại gần, nhưng cũng không phải nhìn hắn, chỉ là tầm mắt vô thức dõi theo nhất cử nhất động trong căn phòng mà thôi. Đợi hắn đến gần, y vẫn đang nhìn vào khoảng không hư ảo, ánh nến chiếu vào hiện lên một mảnh sâu thẳm không trông thấy đáy.
Nhất Bác cũng ngồi bên giường cạnh y, yên tĩnh nhìn y một lát, mới đưa tay ra giúp y vén lọn tóc xõa xuống ra sau tai. Thời gian này Tiêu Chiến gầy quá mức tưởng tượng, khuôn cằm trông càng sắc bén, hốc mắt cũng hơi lõm vào trong, khiến người ta nhìn đến đau lòng.
Nhất Bác hỏi y: "Ngươi tỉnh rồi, hay là vốn dĩ chưa hề ngủ?"
"Nửa tỉnh nửa mơ." Tiêu Chiến cười đáp, giọng nói vẫn còn hơi khàn. Y cũng tự nhận thấy, khó chịu ho một tiếng. Nhất Bác vội vã đứng dậy, đưa nước tới cho y, trong nước còn thêm chút mật. Chén nước bưng tới, y cũng không từ chối, uống một ngụm nhỏ, cổ họng đỡ hơn một chút, lúc này mới lên tiếng: "Nghe nói đại phu đã bắt mạch cho ta rồi."
Cũng nghe đại phu nói, vì nôn quá nhiều gây tổn thương cổ họng, trong nước uống pha thêm chút mật ong có thể làm nhuận họng. Vì thế y uống một hơi hết sạch chén nước pha mật.
Nhất Bác đưa khăn lau miệng cho y, đường đường là Ngụy Vương, nhưng lại rất biết chăm sóc người khác.
Tiêu Chiến thuận tiện vỗ vỗ xuống vị trí bên cạnh, bảo hắn ngồi xuống.
"Ta mơ một giấc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-doan-nhan-thanh/267324/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.