Phạm Nhàn còn chưa bước được chân vào đại môn của Tấn Vương phủ đã bị Tạ Doãn lôi trở về. Thời điểm vừa bước vào cửa bắt mạch cho Ngôn Băng Vân hắn cũng bị dọa gần chết, chủ yếu là vì sắc mặt của Ngôn Băng Vân, kết quả là sau khi nhìn lượng máu chảy ra rồi bắt mạch, Phạm Nhàn không nói gì.
Lần trước Ngôn Băng Vân xuất huyết vì quá vất vả trong vụ thẩm tra phiếu công trái giả Phạm Nhàn hắn đã gấp muốn chết rồi. Phạm Nhàn hỏi y nửa ngày, Ngôn Băng Vân cũng không nói là đau, chỉ là bụng dưới lành lạnh, Phạm Nhàn sai người đun nước nóng cho y chườm bụng liền hết việc. Ngồi xuống liền bắt đầu chế nhạo Tạ Doãn: "Có cần thiết không? Ta hỏi huynh có cần thiết không Tam ca? Hai người vừa mới thành thân hôm qua à?"
Ngôn Băng Vân còn mất mặt hơn Tạ Doãn, về sau còn phải làm việc cho Tấn Vương nữa, trước mắt cứ kéo màn trướng lại, coi như không nghe thấy.
Tạ Doãn kéo hắn qua, không cho hắn nói tiếp mấy lời làm Ngôn Băng Vân ngại nữa, thấp giọng lo lắng hỏi.
"Đã xuất huyết rồi, thật sự không sao chứ?"
Phạm Nhàn quả thực là rất cố gắng khắc chế bản thân không nói ra câu "Bị bệnh trĩ còn ra máu nhiều hơn thế này nhiều.", trong lòng mặc niệm ba lần "Đây là Tam ca của ta, đây là Tam ca chắp tay nhường thiên hạ cho ta". Lúc này hắn mới có thể tâm bình khí hòa mở miệng: "Vấn đề thì không lớn, nếu lo lắng quá thì tiếp tục nằm trên giường hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-doan-ngon-thanh-son-nhat-tru-tan/945361/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.