Ghế gỗ cộm khiến mông sinh đau, hai bọn họ chen chúc mua vé đi tàu một đêm, sáng sớm hôm sau đã đến trường học trước đây của Tiêu Chiến.
Vương Nhất Bác chưa bao giờ đi xa như vậy, Tiêu Chiến vuốt lại mái tóc hơi loạn của cậu, không ngờ cũng có mấy phần mang dáng dấp người thành phố.
Mấy năm không đến nơi đây đã có vài thay đổi, trên phố có cuộc diễu hành của học sinh, Vương Nhất Bác xem mà lòng hăng hái cả lên, Tiêu Chiến kéo cậu vội vàng đi đường, nói rằng sau này cậu vẫn có thể xem nhiều hoạt động hơn nữa, nếu muốn chúng ta có thể tham gia cùng nhau.
"Cái này so với làm việc ở nhà vui hơn nhiều."
"Chuyện này không phải là dạo chơi, đây là đang chiến tranh," Tiêu Chiến dựa vào trí nhớ tìm đường, vừa dắt Vương Nhất Bác đi sợ cậu chen lấn lạc mất, vừa quay đầu nói với cậu: "Nhưng vẫn phải làm việc, chúng ta muốn sống ở đây thì không thể làm thiếu gia được nữa."
Căn phòng lúc anh còn đi học hiện tại vẫn còn trống, đi xa thật lâu vẫn không có ai thuê, cổng lớn trong sân để mở, bên trong lụp xụp rách nát.
Tiêu Chiến không biết tại sao nơi này trở thành bộ dạng như vậy, lúc anh sống ở đây chủ nhà luôn chăm sóc sân vườn rất đẹp. Nhờ tìm người thì mới biết trong nhà chủ nhân ở đây xảy ra chuyện, con trai bị đổ tội bắt giam, hai vợ chồng già không gắng gượng nổi, chết cách đây hai năm.
Chuyện xảy ra lúc Tiêu Chiến mới rời đi.
Anh đặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-doa-nhai-nho/1016588/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.