Lúc Vương Nhất Bác lại đến trời đã nóng hơn, ở cổng nhà bọn trẻ đều mặc áo ba lỗ và quần cộc rộng rãi đang chơi đùa dưới sông, trên cái cây xiêu vẹo có tiếng côn trùng kêu, Tiêu Chiến ở trên giường có treo một cái màn, côn trùng không thể bay vào.
Vương Nhất Bác thật sự mang đến hai vò rượu, đặt lên bàn chỉ vào một vò nói đây là rượu mới, nhà bọn họ đã thay đổi phương thức ủ rượu, so với loại trước đây uống ngon hơn.
Vò rượu còn lại nhỏ đến đáng thương, không bằng một nửa vò bình thường. Vương Nhất Bác cầm một cái bát, rót vào một ít rượu, rượu chảy róc rách chiếm lấy đáy bát, đưa cho Tiêu Chiến nói anh uống đi.
"Lỡ anh uống vào phát sinh việc gì sao?"
"Chưa đến một ngụm có thể xảy ra chuyện gì chứ, anh nếm thử đi." Cậu đưa bát đến trước miệng Tiêu Chiến, vẻ mặt nhìn anh đầy mong đợi.
Tiêu Chiến đưa chén lên mũi ngửi thử, ngửi ra một mùi hương, mỉm cười rồi mới đưa đầu lưỡi ra liếm một cái, vào miệng vị ngọt nhẹ, mùi rượu nồng lại không cay, nuốt xuống bụng dư vị còn đọng lại ở cuống họng.
"Chà, rượu ngon." Tiêu Chiến uống chưa đến một ngụm đặt bát xuống.
"Làm như anh thật biết nếm rượu, vậy thôi hả?"
Tiêu Chiến thầm nghĩ, người này là phải đem cậu ngâm trong hoa.
—>(chắc ý tác giả là ngâm trong hoa để mở miệng ra thơm tho, bớt nói chuyện thiếu đánh)
Anh không lên tiếng, liền nhìn Vương Nhất Bác ở bên cạnh đổ đầy một bát, uống cạn cũng không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-doa-nhai-nho/1016583/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.