Gian nhà tựa lưng vào núi chìm trong buổi sớm bình minh, những chú chim hót không ngừng.
Tiêu Chiến cài lại nút áo trên bộ xiêm y màu xám xanh, vốc nước rửa mặt, mở cổng thấy một người đàn ông vác cuốc, mặc y sam mở tung cúc đang cúi người làm đồng, cất giọng chào anh.
"Ấy, Tiêu lão sư dậy sớm vậy."
"Vâng, vẫn phải đi thêm một đoạn đường nữa."
Anh liền nghe sau lưng có người phụ nữ nói với người đàn ông, ông xem Tiêu lão sư người ta mặc cái gì cũng sạch sẽ như thế, ông đừng có ngày nào cũng lăn lộn làm quần áo bẩn thỉu hết cả. Người đàn ông liền đáp lại Tiêu lão sư là người có văn hoá hay đọc sách, vừa không phải xuống đồng làm việc, suốt ngày ngồi ở thư đường, có thể bẩn chỗ nào.
Tiêu Chiến đi xuống một con đường đất, cong cong khoé môi mỉm cười, gấu quần bị bẩn, anh cúi xuống dùng tay phủi phủi.
Anh bản tính ưa sạch sẽ, thích bản thân ăn mặc gọn gàng, phần lớn vì có ngoại hình ưa nhìn, dù cho trong thành phố lớn vài trăm dặm hay ở làng bọn họ, anh đều là đối tượng nhiều cô gái tơ tưởng đến.
Nhà anh ở vùng này cũng được tính là giàu có, ngoài anh ra cả nhà đều sống ở thị trấn, dù nói là một thị trấn nhỏ, nhưng so với ngôi làng này cũng tốt hơn. Người nhà gửi anh đến trường học ven biển, trong đầu có sẵn tri thức vừa nghe giảng thêm hai lớp văn hoá, anh ngoan cố đòi đến vùng núi này để dạy học, khiến cha mẹ tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-doa-nhai-nho/1016579/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.