Là Vương Nhất Bác. Không biết hắn trở lại từ khi nào, sau khi ôm Tiêu Chiến lên, một khắc cũng không hề trì hoãn, nhanh chóng lao ra ngoài.
Sắc mặt trầm đến độ có thể bong ra thành xỉ băng.
"Lý Uy nói ngươi để Nghi phi đi trước?" Nhắm vào điểm này, hắn mở miệng nói: "Ngươi có phải muốn làm ta tức chết không?"
Tiêu Chiến nằm trong vòng tay hắn ngẩng mặt lên. Là vì góc độ, cho nên chỉ có thể nhìn thấy yết hầu và xương hàm sắc bén của Vương Nhất Bác.
Không biết vì sao, trong lòng bỗng có chút chua chát. Buổi sáng vừa mới tách nhau ra, nhưng không biết có phải vì đã xảy ra quá nhiều chuyện hay không, cứ luôn cảm thấy thời gian trôi qua dài đằng đẵng. Hiện giờ cuối cùng cũng có cơ hội ở gần nhau, đáng tiếc, lại là trong hoàn cảnh nguy hiểm gấp rút như vậy.
Tiêu Chiến vùi mặt vào ngực hắn, một lát sau mới nói: "Bệ hạ đã có nghi ngờ với chuyện hủ cổ, muốn lát nữa ta phải cùng hắn quay về, xem xem thành quả của ta thế nào."
Vương Nhất Bác nhíu chặt mày.
Một lát sau, chỉ nghe hắn lạnh lùng hỏi: "Hắn tát ngươi?"
Ngón tay bấu trên người y siết chặt lại, Tiêu Chiến có thể cảm nhận được. Y khẽ cọ cọ một chút, an ủi nói: "Không sao."
"Còn nói không sao."
"Lúc trước ta có dùng một thị vệ của hắn để thử cổ trùng, nhưng hiện giờ kẻ đó đã chết." Tiêu Chiến nói: "Thật kỳ quái, lẽ ra không như vậy..."
Khắp nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-chiet-cot/3504346/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.