Vương Nhất Bác vừa nói vừa đi vào.
Lý Uy lập tức hành lễ: "Điện hạ."
Tiêu Chiến cũng xoay người lại. Y vẫn đang ôm hổ con trong lòng, thấy Vương Nhất Bác đột nhiên xuất hiện, ngơ ngác một lúc: "Điện hạ."
Thấy hắn, hổ con ngao ngao hai tiếng, hưng phấn nhảy khỏi tay Tiêu Chiến, lại ngao ngao chạy về phía Vương Nhất Bác.
Có điều Vương Nhất Bác không dịu dàng bằng y, tay phải khẽ động chuẩn xác bắt trúng gáy nó, xách lên trước mặt nhìn thoáng qua: "Rất có tinh thần nha."
Hổ con trong tay quẫy đạp bốn chân muốn chui vào lòng hắn lại bị Vương Nhất Bác lạnh lùng xách đi. Hắn hỏi y: "Thích không?"
Tiêu Chiến đáp: "Ta nuôi không tốt."
"Không sao, nuôi tùy ý, chết rồi thì thôi."
"..." Tiêu Chiến trầm mặc một lát: "Nó vẫn chưa có tên sao?"
"Ừm, ngươi đặt cho nó đi?"
Nghe vậy, Lý Uy phía sau run rẩy lộ diện.
Tiêu Chiến đảo mắt: "Hay là điện hạ đặt đi, ta không quen đặt tên."
Lý Uy thoạt nhìn càng khổ sở.
"Vậy sao?" Vương Nhất Bác xách hổ con, hứng thú đánh giá một vòng: "Lấy tên vui vẻ một chút. Gọi Trám Trám đi."
"..." Lý Uy thật sự đau khổ.
Tiêu Chiến lại mờ mịt hỏi: "... A?"
"Gọi Trám Trám."
*Trám Trám (zhànzhàn) đồng âm với Chiến Chiến (zhànzhàn)
Vương Nhất Bác vừa nói vừa ném hổ con cho y. Bọn họ cách nhau không xa, Tiêu Chiến vừa đưa tay đã đón được, một lần nữa ôm vào trong ngực.
Hổ con vừa bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-chiet-cot/2425413/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.