Tiêu Chiến không sửa được thói quen này, không đến đúng giờ thì căn bản không ngồi dậy nổi. Khi trời còn mờ sáng đã tỉnh dậy một lần, bên cạnh loạt xoạt, là Vương Nhất Bác rời giường mặc y phục. Y mơ mơ màng màng, mắt nhắm nghiền không mở ra được, tay khoác lên bên gối, cảm giác một góc y phục lướt qua lòng bàn tay ngưa ngứa, y hít nhẹ một tiếng, lại chui rúc trong chăn.
Trong cơn buồn ngủ mơ màng, y nghe loáng thoáng giọng Vương Nhất Bác.
"Vào đi."
Y phục hắn chỉnh tề, chuẩn bị vào tảo triều. Bởi vì chuyện thích khách mấy ngày trước mà cả triều hiện giờ bắt đầu cuồn cuộn sóng ngầm, bầu không khí trong cung nhìn bằng mắt thường cũng thấy nghiêm trọng. Nếu không có mặt, Việt Đế vốn đa nghi, lại thêm chuyện này, không ai biết hắn sẽ nghĩ gì, có tính toán gì không, vì vậy các bè phái trong triều gần đây đều thận trọng từ lời nói đến việc làm, cẩn thận vẫn hơn.
Vương Nhất Bác mở cửa, tiểu gia hỏa đã chờ sẵn, thân trước phủ trên đất, đuôi ở phía cuối vung qua vung lại, tạo thành tư thế chuẩn bị săn mồi, cửa vừa mở ra, nó bỗng dưng nhảy lên lao thẳng đến, bị Vương Nhất Bác đưa tay xua đuổi, thập phần chê bai xách lên trong tay, dự định hất ra.
Đan Đan ngược lại không phối hợp, liên tục vặn vẹo trong tay hắn, chuông nhỏ theo đó dao động, đinh đinh vang lên không ngừng, rất nhanh đánh thức Tiêu Chiến đang nằm trên giường.
"Có chuyện gì vậy..."
Thanh âm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-chiet-cot/2425383/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.