Bị hỏi bất chợt, Tiêu Chiến sửng sốt.
Y cụp mắt xuống, gặp phải ánh mắt của Vương Nhất Bác, lại nhẹ nhàng chớp chớp.
Vương Nhất Bác trước giờ vẫn vậy.
Mỗi lần có chuyện cần hỏi Tiêu Chiến, hắn chưa bao giờ đề cập đến nội dung hay lý do muốn hỏi, giống như lần đó ép hỏi về mối quan hệ giữa Tiêu Chiến và Cao Viễn, câu hỏi cũng chỉ là: "Có chuyện gì giấu ta không?"
Cách hỏi như vậy khiến cho người được hỏi không thể đoán biết được hắn rốt cuộc muốn ám chỉ chuyện gì, cũng không biết hắn đã biết được bao nhiêu, là thật sự đã biết hay chỉ đang cố ý gài bẫy mà thôi. Bằng cách này, người được hỏi không có cách nào để đối phó cho có lệ, cũng không biết nên đối phó như thế nào mới đúng.
Tiêu Chiến thật sự rất sợ cách hỏi như vậy. Điều này là phản ứng tự nhiên của cơ thể bởi vì trong trí nhớ, trước đây mỗi lần Vương Nhất Bác hỏi như vậy, kết quả cuối cùng đều khiến y không thoải mái cho lắm.
Bây giờ mặc dù không còn như lúc trước... Nhưng y vẫn sẽ theo bản năng mà lo sợ.
Do dự một chút, y cũng lên tiếng: "Có chuyện gì sao, điện hạ?"
Vòng tay quanh eo y chầm chậm siết chặt, Vương Nhất Bác vẫn rất kiên nhẫn hỏi lại: "Có chuyện gì muốn chủ động nói với ta không?"
Hắn đã không còn hung dữ như trước kia, ngữ khí rất bình tĩnh không mang chút cảm xúc nào, khiến cho câu hỏi không giống như đang hỏi mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-chiet-cot/2425360/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.