Những ý nghĩ kỳ lạ chợt lóe lên trong đầu Cơ Vô. Hắn khống chế biểu tình, tiểu thái giám kia dẫn hắn đến cạnh cửa sơn động, thị vệ giữ cửa nhìn thấy hắn, cung kính hành lễ, sau đó không nói lời nào liền tránh sang một bên.
Xem ra đại thái giám này là người quen ở đây - Cơ Vô càng không dám xem nhẹ.
Tiểu thái giám không thể đi theo, đến cửa động liền tự biết dừng bước.
Cơ Vô liếc một cái.
Đại thái giám mà hắn cải trang có đôi mắt nhỏ hẹp treo trên khuôn mặt hóp vào, luôn nhìn người ta với vẻ mặt chán ghét đầy ác ý. Hơn nữa, tính tình hắn cổ quái, tựa hồ còn có chút quái dị nói không nên lời, các cung nữ đều rất sợ hắn. Lúc trước ở trong cung, có rất nhiều lúc dù hắn không nói lời nào, nhưng chỉ nhìn chằm chằm như vậy cũng có thể khiến người ta sợ đến phát run.
Hắn phất tay áo, chậm rãi đi xuống. Đây là một thông đạo, tuy không dài nhưng rất hẹp, chút ánh sáng yếu ớt gom thành một chùm, không thấy rõ phía dưới đến tột cùng là đang phát sinh chuyện gì.
Cứ đi như vậy trong chốc lát, khung cảnh trước mắt mới dần hiện lên, đi theo con đường phía trước, lại đến gần hơn một chút, lúc này mới thật sự được ánh sáng chiếu rõ.
Đáy động rất rộng rãi, trên vách đá có treo nến, toàn bộ sơn động chìm trong một màu vàng mờ ảo. Không ngoài dự đoán, lại tiếp tục đi về phía trước, chỉ thấy những hàng rào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-chiet-cot/2425352/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.