Vương Nhất Bác bước ra ngoài.
Hắn đạp Tiểu Từ Tử tỉnh dậy đến giúp Tiêu Chiến xử lý, sau đó rời đi. Bạch y khuất dạng trong bóng đêm mịt mù, dù chưa hề thốt ra lời nào tuyệt tình nhưng lại dấy lên nỗi thất vọng hơn bao giờ hết.
Tiểu Từ Tử vốn đang mơ mơ màng màng, vừa nhìn bộ dạng Tiêu Chiến liền bị dọa cho tỉnh hẳn.
Hắn vội vã chạy về gian phòng nhỏ lục tung tìm dược, khệ nệ ôm ra rất nhiều chai lọ. Tiêu Chiến vẫn ngồi trên giường, vết máu trên bàn chân dọa người giật mình, thân thể y trước giờ rất yếu ớt nhưng rất ít khi thấy y bị thương, mà mảng máu lớn như thế làm Tiểu Từ Tử thoa dược cho y cũng không dám mạnh tay, nhưng y lại giống như không có cảm giác gì cả, quay mặt âm trầm nhìn về nơi nào đó trong phòng.
"Làm sao vậy, chuyện này là thế nào... Thái tử điện hạ đến đây lúc nào, các ngươi có chuyện gì sao?"
Tiêu Chiến mệt mỏi vỗ vỗ trán, không nói một lời.
Sóng trước vừa đi, sóng sau lại tới.
Ngày thứ hai, có người tìm tới cửa. Là một đội thị vệ.
Nói là tối hôm qua trong cung có thích khách làm loạn, đến giờ vẫn chưa bắt được, bệ hạ người phái người ra ngoài truy đuổi suốt đêm mà không có tin tức gì cho nên hoài nghi những kẻ đó vẫn đang trốn trong cung, lúc này đang lục soát dần đến cung điện của các vị nương nương, cho nên cũng bao gồm cả tiểu viện của Tiêu phi trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-chiet-cot/2425336/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.