Không biết vì sao, cả đêm Tiêu Chiến ngủ không ngon.
Bởi vì thể chất không tốt nên với y mà nói giấc ngủ đặc biệt quan trọng, nếu ngủ không ngon sẽ rất dễ bị đau đầu khó chịu. Khi sắc trời dần sáng, y day day trán ngồi dậy khỏi giường.
Y đã trải qua một giấc mộng kỳ lạ... nhưng lại không thể nhớ được mình đã mơ thấy gì, chỉ cảm thấy trong lòng chua xót, căng trướng khó chịu.
Y ngồi một lát, đợi cảm xúc kia dịu xuống, sau đó rời giường mặc thêm y phục.
Trong tủ treo một chiếc áo choàng lớn, là của Vương Nhất Bác. Ngày bọn họ phân ly, Lý Uy đưa y trở về nhưng cũng không mang áo choàng này đi, vì thế nó vẫn luôn được treo trong tủ của Tiêu Chiến.
Tiêu Chiến nhìn chằm chằm chiếc áo choàng trong chốc lát, vươn tay ra, ngón tay nhè nhẹ vuốt ve lớp lông tơ mềm mại bên ngoài.
Đúng lúc này, chợt nghe ngoài cửa sổ có người nhỏ giọng gọi một tiếng:
"Nương nương."
Tiêu Chiến sửng sốt, quay đầu lại. Phản ứng đầu tiên của y chính là cho rằng mình đã nghe lầm. Nhưng thanh âm kia rất nhanh lại vang lên, vẫn rất nhỏ như cũ: "Nương nương."
Y đóng cửa tủ lại, xoay người đi đến bên giường, đẩy cửa sổ đang đóng chặt ra.
Chu Chính đã mấy ngày không gặp đang treo ngược ngoài cửa sổ, vị trí vừa vặn, khi y vừa đẩy cửa liền đối mặt với hắn.
"Tham kiến nương nương."
"Ngươi..."
Vậy mà lại là hắn, Tiêu Chiến mở to hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-chiet-cot/2425329/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.