Chương trước
Chương sau
Ngoại truyện 2.6: Thế Giới AOB.

Sau đêm đó

Lúc tỉnh dậy Lục Vũ Minh đã được thay bộ đồ mới, thân thể vẫn còn đau nhức

do dư âm tối qua, bụng căng cứng, bên dưới như có thứ gì chảy ra

Cậu còn tưởng mình thăng luôn rồi chứ!

Quay đầu nhìn thấy 'hung thủ vẫn đang còn nhắm mắt ngủ bên cạnh mình, khuôn mặt hắn làm cậu cũng chẳng giận nổi

Đúng là nét đẹp vô tội mà.

Lục Vũ Minh nhích nhẹ tay mới phát hiện cổ tay có chút nặng

Cậu phát hiện một bên tay mình đã bị còng với một bên tay của Kình Ngọc bằng cái còng sắt

." Có cần đề phòng tới mức này không?

Kình Ngọc vì động tác nhích tay của cậu mà cũng tỉnh lại, hắn dịu mắt " Lại tính bỏ trốn à?"

...Nào dám.

Cậu đâu có dại đến nỗi bỏ trốn lần 2 chứ! Nếu có cũng chẳng kết nổi ra ngoài nữa đâu!

" Vậy tốt. "

Kình Ngọc nâng cằm cậu, hắn cắn mạnh lên bên má in nguyên một dấu răng làm cậu phát đau

' aida...Ngứa răng hả!? " Hôm qua cắn chưa đủ hay gì??

Lục Vũ Minh bất mãn, đưa tay xoa xoa bên mặt bị cắn

'Sao lại nói vợ mình như vậy chứ..."

Hắn tỏ vẻ tủi hờn rồi lúc sau đứng dậy, nhẹ nhàng bế ngang cậu lên

Bây giờ chúng ta chuẩn bị đi ăn, sau đó tới gặp cha mẹ cậu nhé. "

Cha mẹ Lục bất ngờ khi thấy Lục Vũ Minh trở về, trên người còn có tin tức tố của Alpha

Ông bà còn chưa kịp tức giận hỏi là ai đã làm chuyện này thì để ý đằng sau cậu xuất hiện một người

" Chào hai bác, lâu không gặp.

Kình Ngọc nhẹ mỉm cười

Mấy giây sau cha mẹ Lục mới nhận ra hắn nhưng vẫn thấy ngờ ngợ

" Đứa trẻ này...Con là Kình Ngọc?"



Theo ký ức ông bà thì đứa trẻ đó là Omega cơ mà? Sao lại có khí chất của Alpha chứ?

Hắn gật đầu, lại nói tiếp

Hai người mang 'chồng tương lai của cháu giấu kỹ thật đấy. "

Lời của hắn không khác nào đang trách cứ cha mẹ Lục vì ngày xưa nhiệt tình gắn ghép hai đứa rồi lại vô tình đem người chuyển đi

Cha mẹ Lục cũng thấy áy náy nhưng đâu còn cách nào...Cũng không ngờ có ngày Kình Ngọc lại tìm đến.

Cha Lục đảo mắt nói " Một phần cũng là do ta có chút công chuyện mà...Giờ hai đứa là thế nào vậy?"

Kình Ngọc chạm lên vai Lục Vũ Minh, mặt hắn tỉnh bơ khai báo

" Cháu đánh dấu cậu ấy rồi, chỉ xem ngày nào đẹp để kết hôn thôi.

" C-cái gì...cậu....có phải bắt ép thằng bé không?! "

Cha Lục không nói lên lời, tay run run chỉ vào Kình Ngọc, cũng may mẹ Lục lên tiếng ngăn cản

Chuyện đã xảy ra rồi để cho bọn trẻ tự quyết " Bà nhìn sang cậu

" Tiểu Minh ý con thế nào? Hai đứa yêu nhau đúng chứ? "

Lục Vũ Minh đỏ mặt lặng lẽ gật đầu, tay nắm chặt lấy tay Kình Ngọc

Mọi hiểu lầm đã được hóa giải...

Nếu ngay từ đầu hai người chọn cách nói thật với nhau thì dễ dàng hơn rồi.

" Khụ...vậy để 4 năm nữa rồi tính tới chuyện kết hôn. "

Cha Lục vừa dứt lời, Kình Ngọc không đợi được kì kèo

' 4 năm là quá lâu, cháu muốn ít nhất là năm sau. '

Hai đứa còn quá trẻ đấy! "

Chỉ sợ chờ tới 4 năm thì cậu ấy đã có mấy đứa con rồi, cha à-

Kình Ngọc thốt một câu khiến Cha Lục suýt chút nữa ức ói máu

Nếu hồi xưa ông biết trước Kình Ngọc lớn lên thế này thì thà không gán ghép con trai mình với hắn!

Lục Vũ Minh đứng ở giữa nhìn hai người chí chóe không biết phải làm sao

Cuối cùng cha Lục đành thỏa hiệp

' Thôi được, năm sau thì năm sau nhưng cậu dám làm tổn thương Vũ Minh nhà tôi thì đừng trách.

Con biết rồi, thưa cha. "



Kình Ngọc như thắng kèo, cười một cái thật rạng rỡ khiến cha Lục phải ớn lạnh.

Năm sau, hôn lễ được tổ chức

Dưới sự chúc phúc của hai bên gia đình, hai người mặc vest trắng cùng tiến vào lễ đường

' Từ giờ đừng gọi tớ là đồ thất hứa nữa đấy nhé.

Lục Vũ Minh đi bên cạnh hắn cười nói, Kình Ngọc khóe mắt hơi đỏ vì trước đó hắn đã khóc vì hạnh phúc

Cậu không phải đồ thất hứa mà là đồ ngốc, vì ngốc nên phải ở bên cạnh tôi suốt đời. "

Hắn đưa tay nhéo mặt cậu, dù cậu có hơi giận nhưng nay là ngày nên cũng chẳng muốn so đo.

Trước toàn thể mọi người, hai người đeo nhẫn cho nhau cùng lời thề

Lời hứa năm xưa cuối cùng đã được thực hiện.

Mấy tháng sau đó, Lục Vũ Minh sinh ra một bé trai rất giống cậu vì vậy Kình Ngọc rất yêu thương nó đặt tên theo họ của cậu là Lục Ngọc Bảo với ý nghĩa đứa con bảo bối quý giá

Phải nói Kình Ngọc rất biết cách chăm con từ việc cho ngủ hay thay tã,...Còn cậu chỉ cần cho đứa bé và 'đứa lớn bư' sữa

'Đứa lớn' ở đây là ai đó không tiện nhắc tên.

Trên sofa, Kình Ngọc chằm chằm nhìn sang Lục Vũ Minh cho con uống sữa, giọng hắn có phần bất mãn

Chẳng phải con chúng ta nên cai sữa rồi à?

" Anh nói gì vậy!? Con mới được mấy tháng tuổi chứ. "

Cậu thẹn quá hóa giận, mới hôm qua hắn còn ép cậu tới sưng ngực nay lại ghen tị với cả đứa bé là sao!?

' Anh cũng là em bé mà, chồng nhỏ ơi-

'Không, đi rửa chén giùm. "

Kình Ngọc như có đôi tai vô hình cụp xuống, vẻ buồn bã ra mặt

Cậu ôm đứa bé trong tay vỗ về " Con ngoan, lớn lên không được giống ba lớn đâu đấy, phải biết nghe lời giống ba nhỏ hiểu chưa?"

Đứa trẻ ánh mắt long lánh, ú ở vài câu như sự đồng ý

Cuối cùng lớn lên tính tình y chang Kình Ngọc, ranh ma thì thôi luôn nhé, mới bé tí đã biết đem đồ chơi đi dụ bạn trai nhỏ gần nhà qua với mình

Lớn hơn thì thằng bé phân hóa thành Alpha liền bị ba lớn tống ra ở riêng luôn

Lúc đầu hắn tính làm cậu sinh cả đội bóng nhưng thấy một đứa đã quá mệt rồi nên không muốn sinh thêm

Hơn hết hắn chỉ muốn chìm trong thế giới riêng hai người thôi.

HẾT.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.