Lần nữa Kình Ngọc tỉnh lại, nhận ra mình đang nằm trên chiếc giường êm ái, cơn sốt cũng dịu đi rồi
Hắn nhìn xung quay phát hiện đây là căn phòng của Lục Vũ Minh mà mình đã vào cách đây không lâuCạch
' A...cậu tỉnh rồi à? Đã đỡ hơn chưa?"
Lục Vũ Minh vừa đúng lúc bước đến cầm khay thuốc cùng đồ ăn trên tay đặt xuống bàn bên cạnh
" Đã đỡ rồi, cậu đừng đi đâu hết...ở ngay cạnh tôi đi. "
Kinh Ngọc níu lấy góc áo cậu, hệt như một đứa trẻ vòi vĩnh làm trái tim cậu mềm nhũn
...Tớ không đi đâu cả, chỉ là lấy cháo cho cậu ăn thôi
" Vậy đút đút tôi.
Cậu còn không ngờ cô có kiểu tính cách làm nũng thế này cơ mà...có phải vì do sốt nên mới thế không hệ thống?
Hệ thống sau khi mất tích đã quay lại [ Con gái khi yêu ai chả thích làm nũng với người yêu mình, nữ chính hẳn là đã yêu cậu rất nhiều rồi. ]
Hẳn là khi nghe được tin này Lục Vũ Minh cậu phải vui vì nhiệm vụ tiến triển thuận lợi chứ...sao cứ thấy hơi mất mát...
Là vì Kình Ngọc càng yêu sâu đậm thì ngày xa cô ấy càng gần à?
Hệ thống nghe được tiếng lòng cậu, dò hỏi
[ Cậu động lòng rồi? ]'Không có, không thể vì chỉ nam chính mới làm nữ chính hạnh phúc... À nhắc mới nhớ, từ lần đó không thấy nam chính nhắn lại nhỉ? '
[ ...Giờ cậu mới nhớ tới người ta sao? Thôi không cần bận tâm đâu, cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bip-roi-nu-chinh-vay-ma-la-nam-nhan-/3619995/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.