Hôm sau đó là một ngày chủ nhật
Kình Ngọc tỉnh dậy phát hiện bản thân đã phát sốt, toàn thân nóng bừng cả người ê ẩm không thể nhúc nhích
Đây là lần đầu tiên hắn sốt nặng như vậy...
Do cơn mưa hôm đó sao?
Hôm qua vẫn bình thường mà...
Khoan đã! Hôm qua hắn còn hôn Vũ Minh nữa không biết cậu ấy bị lây không!
Kình Ngọc như nhận được sức mạnh siêu nhiên mở to mắt, ngồi bật dậy vớ lấy cái điện thoại bên cạnh
/Lục Vũ Minh: Chào buổi sáng~ Cậu dậy chưa á?
Tin nhắn gửi từ 30 phút trước, nhìn đồng hồ hiện tại là 8 giờ 10
Bình thường hắn dậy từ 6 giờ nhưng vì mệt quá nên đã thức dậy muộn
/Bạn gái xinh đẹp : Mới dậy thôi...cậu vẫn ổn chứ?
/Lục Vũ Minh: Bình thường cậu đâu dậy muộn như vậy? Tất nhiên tớ ổn, có chuyện gì à?
Kình Ngọc nhìn đoạn tin nhắn, nhất thời không biết trả lời thế nào
Hắn đương nhiên muốn cậu quan tâm mình nhưng lại không muốn cậu phải lo lắng rồi tìm đến cái đầm lầy này
Cậu ấy không cần bước chân vào đây...mọi thứ để mình hắn chịu là được.
**
Kình Ngọc ngủ thiếp lại ngủ thiếp đi không biết bao lâu bỗng một bàn tay tát vào mặt đánh thức hắn
" Mày định nằm đó ngủ tới bao giờ? Không ăn uống gì để chờ chết à? "
Mẹ Kình nói rồi đặt xuống bát cháo hành và cốc nước
Bình thường cho dù hắn có sốt thì bà ta cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bip-roi-nu-chinh-vay-ma-la-nam-nhan-/3619993/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.