Trời đã chuyển sáng, lúc Lục Vũ Minh tỉnh dậy thì người trên giường đã rời đi rồi, cậu vội vã chạy xuống lầu tìm
" Mẹ, bạn con về rồi sao? "
" Ừm, từ sáng sớm đã rời đi rồi, cha con nói đưa con bé về nhưng con bé từ chối. "
Cậu nghe vậy lên lại phòng tìm điện thoại sau đó liền ấn gọi.
Khoảng 2 giây sau đầu dây bên kia liền bắt máy
*" Alo? "
*" Cậu không sao đó chứ? "
*" Không sao cả rồi, bà ấy uống say nên ngủ chưa tỉnh, tôi đang chuẩn bị đồ, gặp lại ở trường nhé. "
Thấy được sự bình tĩnh của Kình Ngọc, nỗi bất an của cậu cũng vơi đi
*" Ừm, gặp lại ở trường. "
**
Bởi hôm nay có kỳ thi nên mọi người trông khá là căng thẳng
Kình Ngọc lúc nào cũng giữ được vẻ bình tĩnh như chuyện xảy ra tối qua chưa hề xảy ra
" Lát nữa thi tốt nhé. "
Đó là câu chúc trước khi vào phòng thi của cô gửi đến cậu.
Nhờ có kiến thức mà Kình Ngọc truyền đạt lại, cậu cảm thấy câu đề nào cũng rất quen thuộc nên làm khá mượt nhưng có những câu nâng cao không thể hiểu được đành nhờ vào tâm linh vậy
Cuối cùng buổi thi cũng kết thúc.
" Thế nào? Làm được không? "
" Ừm, những câu cậu chỉ tớ đều làm được nhưng mấy câu nâng cao... "
" Không sao vậy là tốt rồi, đề năm nay cũng khó hơn dự tính. "
Kình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bip-roi-nu-chinh-vay-ma-la-nam-nhan-/3619991/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.