9. 
Nhớ lại chuyện tôi tìm Trần Thâm tỏ tình, tôi liền thấy mình rất ngốc. 
Chỉ vì Phương Phương nói rằng Trần Thâm đang lặng lẽ quan tâm đến mình, tôi lại đi tỏ tình. 
Mỗi lần tôi đi ngang qua lớp học của Trần Thâm, anh đều ở bên ngoài hành lang. 
Bởi vì Phương Phương thêm mắm dặm muối, tôi thức đêm mấy ngày liền, viết cho Trần Thâm một bức thư tỏ tình, nhờ Phương Phương giúp tôi giao thư. 
Kết quả là một tuần sau, tôi biết rằng gia đình Trần Thâm đã đi ra nước ngoài. 
Mối tình đầu không có mở mà đã kết. 
Nhưng mười năm sau, tôi kết hôn với Trần Thâm. 
Thật sự là có cuối không có đầu. 
"Thưa phu nhân, có khách đến thăm." 
Tôi nằm dài trên sô pha, ngoại trừ mỗi tuần Hoắc Vân sẽ đến kiểm tra thân thể cho tôi, còn có khách nào nữa? 
Hay là tìm Trần Thâm? 
Nhưng Trần Thâm sáng nay đã lên máy bay đi công tác ở nước ngoài rồi. 
"Thiên Ca." 
Âm thanh này hết đỗi quen thuộc. 
Tôi ngồi dậy, kinh ngạc nhìn Phương Phương đi tới: "Nha đầu chết tiệt, cậu... cậu. Mười năm rồi, cậu một chút thay đổi cũng không có!" 
Phương Phương lại đỏ mắt, ôm chầm lấy tôi. 
"Thiên Ca, cậu đã tỉnh lại rồi, thật tốt." 
Phương Phương gầy quá, gầy đến mức khiến tôi đau lòng, suốt mười năm qua rốt cuộc cậu đã phải trải qua những gì? 
Chúng tôi ôm nhau vừa khóc vừa cười. 
Một lúc lâu sau, Phương Phương và tôi mới bình tĩnh lại 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-yen-sau-muoi-nam/2872827/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.